Sunday, November 3, 2013

Gặp Lại Đứa Em Xa Quê Ở Bến Ninh Kiều -                                                   thơ Huy Uyên
Gặp đứa em
xa quê chừng ấy năm
ngồi cạnh nhau Ninh-kiều mưa lạnh
hai mắt em đậm buồn
có lẻ giận đời trai thương hồ tám hướng.

Chiều Bắc-Cần-thơ trời trở gió
nổi sầu nào theo em xuôi Nam
đèn trên bến khi mờ khi tỏ
biệt tình chi ơi Quảng-trị
thương nhớ ai mà lệ khóc thầm .

Cầm tù nổi trôi con nước Hậu-giang
theo đám lục-bình đi xa vạn nẻo
hỏi đứa em đã cạn lòng
sông xưa bến cũ
sao không kịp về để tội người đợi mong .

Đêm trôi và đò đổ một mình
ai đưa tay vẫy cho nổi sầu mọc cánh
xa rồi tấc lòng với Cái Răng
Bình-thủy thức đợi người
từ đầu hôm cho tới sáng .

Hỏi đứa em có mi mắt
trông về quê mẹ đêm ngày ruột thắt
chín chiều
làm con trai một đời bỏ xứ
bên bến tàu cùng sông trôi liêu xiêu .

Gặp đứa em rượu khan Ninh-kiều
uống cạn hết đoạn-trường cay xót
quán bên sông cùng nước chảy về đâu
dạt trôi đưa những cánh bèo
mà sao phù-sa cũng chưa về đây hết .

Trời đất phương Nam có nặng gánh tình
bỏ lại đứa em quên về
mà đoạn đành ở lại
sông nước Cần-thơ dầu dãi
miền Tây ai đi
để trọn đời nhớ mãi .

Vườn người bò đầy dây hoa cà hoa bí
dấu tình xưa nào có hề phai
bỏ lại quê cháy ân tình cũ
quá thương đứa em thương-bạc giang-hồ
nơi bến Ninh-kiều đắng cay phận người xa xứ.

Huy-Uyên