Monday, November 4, 2013

Bài Ca Sương Khói - thơ Huy Uyên
 
Em mắt nai buồn ngơ ngác
nữa-đêm-ngoài-phố
bóng ai về hoen ướt-mi
qua rồi tàu-đêm-năm-cũ
khi xa thương nhớ một người .
 
Ơi người yêu trong mộng một đời
mênh mang tình đi rồi đến
tóc em chia hai đường chơi vơi
giấc mơ say sương chiều bãng lãng .
 
Em đi hai bờ sương khói
còn lại đây chuyện cổ-tích buồn
nghẹn ngào mắt ai hờn dỗi
để người hoang mê mà giọt lệ lơi buông .
 
Em lưới tình sa chim cánh hải-âu
giọng trầm đau từng thang-cung-bậc
ước mơ trôi xanh theo ánh đèn màu
để đêm về mình em ngồi khóc .
 
Đời có chi mà em u-sầu-bi-cảm
tuổi đá vàng bay với khói sương
ngày vui thôi rồi cũng qua mau
ai nỡ đem đời ra rao bán
để tôi cầm tù vết thương .
 
Thôi em Thúy-đã-đi-rồi
mà giòng đời đâm sâu vào tim mê hoặc
dang dỡ mối tình em tôi
bầm máu đêm đen theo từng ca khúc .
 
Sông hồ trao nhau
bao đoạn đời chìm nổi
để nhớ nhau -mà chỉ nhớ một người thôi
tiếng-ca-u-hoài,người ơi quá tội
buồn-trong-kỹ-niệm đắng cay người .
 
Mai kia chuyến-tàu-hoàng-hôn về muộn
tiếng-xưa ai dịu dàng câu hát trong tôi
giòng sông,lỡ bồi,quán vắng
phiến-đá-sầu chạy quanh tim đời .
 
Đắng cay yêu-là-chết-trong-lòng
tấm-thẻ bài ai đưa tiển
mộ đã vàng lá cỏ khói sương
chôn mối tình xưa
giữa giòng đời tan biến .
 
Những giọt nước mắt chảy theo cơn mưa
quên rồi ngày tháng
bên người xót xa bờ bến cũ
lòng ai ngập đầy bão-tố
hỏi em đi xa mà đã về chưa .
 
Hoa nhớ thương ai mà hoa khóc
em rồi cũng bay đi như mây trời
mộng người nổi sầu khép chặt
chuyện của hai mình còn lại riêng tôi .
 
Hai-lối-mộng, ai-cho-tôi-tình-yêu
chiều cuối tuần để buồn-trong-kỹ-niệm
em tan rồi bóng-nhỏ-đường-chiều
dĩ-vãng thôi sao nhiều cay đắng .
 
Nhớ em chuyến tàu-đêm-năm-cũ
tim ai bầm máu xa trôi
khuya buồn một mình lang thang nữa-đêm-ngoài-phố
mộng tưởng đớn đau xin-cám-ơn-đời .
 
Chia hai vĩnh biệt phương xa
bỏ lại cho ai tháng ngày phố nhỏ
em xưa đâu và đâu giọng ca
giấc-ngũ-cô-đơn
mà lòng mãi hoài tiếc nhớ ...

Huy Uyên
(tặng nữ ca-sĩ TT)