Xa Rồi Nha Trang - thơ Huy Uyên
Nha-trang tháng mười về nhớ mãi
bóng ai trên cầu Đá lạnh buồn
em Apsara dạng chân cười sao quá dễ thương
Nha-trang không kịp quên đi mối tình đầu
hôn môi nhau vội vàng trước biển
bỏ lại câu hẹn hò
quán nhỏ bên đường sao mà vắng người đưa tiển .
Phố ngủ im và cầu Bóng xa trôi
mắt xa xăm của thời con gái
đi nhưng lòng nhớ mãi
đau đớn quên mấy khúc chia phôi .
Rồi một lần quay lại Ya-trang
dặm lòng se căm người đi Diên-khánh
đêm đứng hoài bên cửa Lớn
để sông Cái thương ai đợi xót xa lòng .
Chiều em có ngang chợ Đầm
sầu bỏ lại cát biển đêm rưng lạnh
có quên Nha-trang
xót xa treo cao trái tim người
có níu chân ai mưa nắng
để tội lòng đêm ngày chờ trông .
Ngỡ lòng chưa nói hết điều chi
sương khói Phương-sài thả buồn cuối phố
mưa đêm giăng sợi sầu từ đó
để tháp Bà chạnh lòng theo dấu người đi .
Ơi Ea-trang còn lại điều gì
vắng rồi bàn tay đưa vẫy
sớm chiều hoang trôi về đâu nào thấy
xa xót trong nhau bỏ lại phố người .
Huy Uyên