Bão Về Đà Nẵng - thơ Huy Uyên
Nửa đêm mưa bão đổ miền Trung
Đà-nẵng gió thét mưa gào tan lòng con trẻ
những hàng cây đường cũng bẻ đọt uốn cong
Hai giờ sáng vạn tiếng người la thét
phố xá ,cây đa, cột đèn
ngã năm,ngã tư đứng một mình xơ xác
lối về Quang-trung mưa ngập trong đêm .
Đường Trần-cao-Vân gió rú, vần mây
nước băng trào lũ lụt
Đà-nẵng giữa đêm bão tố mịt mù
Bạch-đằng bẻ cong từng đoạn đường gào thét .
Nước chảy về sông Hàn ngầu đỏ
người lặng lẻ nhìn nước mắt chan cơm
trời đất xui chi làm cơn bão
để người đau thương căm giận oán hờn .
Những ngôi nhà quanh Ngũ-hành-sơn
bổng chốc không còn gì nữa
Sơn-chà cũng bão gió cuồng điên
mai thức dậy không nhà không cửa .
Ai còn nắm tay ai để ngậm ngùi
lòng chết theo mùa mưa bão
ai đêm nay giữa đất trời
sau cơn bão tố
còn gì nữa đâu chỉ ngậm ngùi trôi .
Ở nơi người chia nổi đau cùng cực
xót thương bà con ngày tháng không nhà
bão về để tang cùng khắp
Đà-nẵng bây giờ đau đớn xót xa .
Hỏi lòng ai có diết da
gởi chút tình về cùng Đà-nẵng ...
Huy Uyên
(16-10-13)