Đà-Nẵng Ngày Về - thơ Huy Uyên
Mai về ai che trăm lối
trên môi đã tắt nụ cười
thôi người đã đi mà không nói
đứng lại bên sông buồn nhìn sông trôi .
Hẹn mãi yêu người
dẫu mai nói lời chia tay
một mình ngậm ngùi đi,đi mãi
quạnh nhớ đầy vơi .
Em rồi có khi xao lòng
có ngậm ngùi xưa bỏ bạn
tình trôi ngang cầm lòng đem bán
để ai chờ trông .
tội cho người hoài mang vết thương
nhớ mãi câu phụ tình ngày trước
đứng nhìn người mà không hề biết được
ru ai rót lạnh
vào hồn .
Em có mãi đắng lòng
chia biệt thũy chung
bên cầu trông nước chảy mà sao không thấy
ngoài kia lẻ loi đoạn đường .
Em còn không nồng mặn hoa đèn
chợt nghe lạnh đêm dài mà khóc
tình trôi đi em về cắn ngang ngọn tóc
vĩnh biệt thôi xưa tình của hai mình .
Ở Đà-Nẵng mà lòng có nào quên .
Huy Uyên