Cuối Đông - thơ Tuyền Linh
Anh ngồi đây
nhìn lá me rơi
ngắm dòng sông quê ta bên bồi bên lở
Giọt cà phê hôm nay vẫn đắng, cay, ngọt,
lợnhư trưa chủ nhật em đi, bỏ lại mình
anh
Vẫn con đường phố buồn
vẫn chuyến xe buýt loanh quanh
Ấy thế…
đã vẽ trong hồn anh
một khúc quanh nghiệt ngã
Anh nhìn dòng nước chân cầu cuốn trôi
vội vã
chợt nhận ra
cuộc vàng đá là chuyện trong mơ
Vẫn biết rằng
con tim chẳng có tuổi bao giờ
nhưng thước tấc nào đo được đường tâm
thất
dù cung bậc con tim rất thật
thật như anh yêu em
Cuối Đông rồi
con đường tình lại thay lá đổi tên
chuyến xe buýt trưa chủ nhật ngày nao
đã đi vào quá vãng
Chiếc lá cuối Đông vô tình trôi theo
ngày tháng
chở nặng tình anh về tận bến sông buồn
Anh nhớ em nhiều…Em có biết không?
Hỡi em yêu với nụ cười thánh thiện…!
Tuyền Linh