Áo Lụa Phơi Buồn - thơ Trúc Thanh Tâm
Em đi áo lụa
phơi buồn
Ta về nghe
gió thổi mòn lối thu
Quê nghèo vắng
tiếng mẹ ru
Nỗi đau còn
đó buổi từ tạ xưa
Đời nhau định
sẵn cơn mưa
Nên giờ hai
đứa vẫn chưa hết buồn
Nếu xưa đừng
ghé môi hôn
Người dưng
qua phố ai còn nhớ ai
Sao em lại
cắt tóc dài
Lấy gì che
gió tạt ngoài hiên mưa
Ta còn đau
một hồn thơ
Khi mà bến
cũ sông hờ hững trôi
Tóc bay áo
lụa nghiêng trời
Ta đem phơi
gió bên đồi trăng tan
Lá nào rụng
xuống trái ngang
Nắng nào
hiu hắt khi hoàng hôn rơi
Buồn xưa và
nỗi ngậm ngùi
Tình ta với
nhỏ một đời ăn năn
Ta về nói với
xa xăm
Đời sao cứ
lấy lỗi lầm buộc nhau !
TRÚC THANH
TÂM
(Châu Đốc)