Về Lại Bến Xưa - thơ Trúc Thanh Tâm
Xa người từ
chuyến đò trưa
Nghe sông
hát những lời chưa muộn phiền
Tóc dài nón
lá che nghiêng
Yêu người từ
độ hẹn nguyền tóc tơ
Tình mình đẹp
tựa bài thơ
Áo thơm hơi
ấm mắt ngơ ngẩn tình
Ráng chiều
đỏ phía bình minh
Khổ đau, hạnh
phúc cứ rình rập nhau
Cuộc đời là
giấc chiêm bao
Nên quên và
nhớ xé rào nhân duyên
Trần gian từ
lúc đảo điên
Hồi chuông
rung động một tiền kiếp mưa
Trở về tìm
lại bến xưa
Xa người
thuở chiến tranh vừa nổi lên
Lục bình
tím khúc sông quen
Và mùa xuân
cũ chưa quên... tới giờ !
TRÚC THANH
TÂM
(Châu Đốc)