Cuối Phố
Buồn - thơ Huy Uyên
Đường dài và xa chi lắm
Chiều khép trong tôi nỗi buồn
Hàng cây chừng phai nắng
Chầm chậm bước chân .
Mây trời vây quanh làng
Hiên nhà lẻ sầu chiếc bóng
Người đi từ độ thu sang
Về đâu ơi khoảng trời nín lặng .
Xa rồi môi hôn từ độ
Sân ga một mình cuối phố buồn
Đợi chờ người ngày đó
Dấu trong tim hình bóng "lược gương" .
Người đàn ông ngồi một mình
Sau lưng bóng núi
Nước lửng lờ chảy trôi sông
Lạnh lòng một đời chờ đợi .
Em quay lại linh-hồn tượng đá
Cùng chiều thả tóc trên sông
Bóng ai về bên cửa
Tiếng gọi đâu đây quá não nùng .
Còn lại ai chờ cuối đường
Nghe lạnh lòng chưa chuông nhà thờ đổ
Trên cao thập-tự chao nghiêng
Lặng khuất bên trời từng hơi thở .
Tim em reo theo lời gió
Một ngày bia mộ nghĩa-trang
Những ngôi nhà và đám cỏ
Tiễn nhau về nơi cuối cùng .
Ở đây chiều về một mình
Chạnh lòng bước chân phố cũ
Biền biệt
chiều hoang
Đi và nhớ ...
Huy Uyên