Còn Đó Nỗi Niềm - thơ Trúc Thanh Tâm
1. BỨC
TRANH
Nợ đòi hoài
khó trả
Yêu!
Thời thế lo
cơm áo
Liều!
Chốn thiên
đàng, địa ngục
Chào!
Nghĩ tự do,
nô lệ
Thua!
2. SỰ CẦN THIẾT
Hãy mạnh dạn thả ra
Những cái đúng từ lâu ràng buộc
Hãy mạnh dạn nhốt lại
Dù đó là lương tâm
Nhưng đã cỗi già, bệnh hoạn
Hãy mạnh dạn thả ra
Những con người thực chất
Bởi trong họ những niềm tin sáng rực
Ôm trong lòng hoài bảo của nhân dân
Hãy mạnh dạn nhốt lại
Dù đó là thời trang
Dù đó là quan điểm
Dù đó là quý hiếm
Nhưng không còn thiết thực với quê hương!
TRÚC THANH TÂM
(Châu Đốc)