Kỷ Niệm Một Đời - thơ Phương Hà
Sao ngẩn ngơ hoài thế hở em
Khi nhìn lá rụng ở bên thềm
Ngắm vầng trăng lặn sau vòm lá
Nghe tiếng gió lùa qua phố đêm?
- Sống lại thu xưa... chiều sánh bước
Nhớ về đêm mộng....buổi chung thuyền
Tóc bay quấn quit trên đồi lộng...
Kỷ niệm một đời đâu dễ quên!
Phương Hà