Cung Đàn Xưa - thơ Hồ Công Tâm
[1]
Cung Đàn Xưa
Thánh thót chiều xưa một điệu đàn
Người về nuối tiếc giấc mơ tan
Dư âm xao xuyến trong tâm tường
Hình bóng xa xăm ngút dặm ngàn
Chinh chiến mịt mù bao cách trở
Biển dâu thấm thoắt mấy quan san
Chiếu nay ai dạo cung đàn cũ
Thương nhớ nghe chừng lại chứa chan!
[2]
Thu Tình Tự
Anh trách mây trôi gió phũ phàng
Để hồn ngơ ngẩn lúc thu sang
Không gian bàng bạc màu lưu luyến
Thời khắc đầy vơi ý ngổn ngang
Ôi cánh thư xanh ngời ước hẹn
Với màu mực tím đậm mơ màng
Nhớ sao giọng nói thương thương quá
Chết điếng hồn anh những nẻo vàng
[3]
Thu Boston
Em đến mùa Thu chợt rộn ràng
Hồn nhiên rạng rỡ nét đài trang
Mây trời Hà Nội vương thương nhớ
Gió biển Boston thổi dịu dàng
Khoảnh khắc anh mong thâu ngắn lại
Tâm tình em ngỏ gợi mênh mang
Người đi biết có còn quay lại
Hò hẹn chừng như cũng muộn màng
[4]
Mùa Đông Bắc Mỹ
Tháng lụn năm tàn thức sáng đêm
Phòng khuya quạnh quẽ gió lay rèm
Giở trang sách cũ ngùi tâm sự
Nghe bản đàn xưa gợi nỗi niềm
Rượu nhắp mềm môi còn nhắp mãi
Trà châm lưng chén lại châm thêm
Ngó ra tuyết trắng ngoài khung cửa
Lại ngỡ hoa cau rụng trắng thềm
[5]
Bếp Lửa Tàn Đông
Em đến khuya nay bếp lửa hồng
Sưởi hồn đơn lạnh buổi tàn đông
Nhắp chung một tách cà-phê đắng
Chia sớt vài ly nếp cẩm nồng
Rả rich mưa rơi đường phố vắng
Thầm thì chuyện vãn gối chăn bông
Đèn lu tâm sự dài chưa dứt
Mai sớm nẻo về biết có không.
[6]
Người Đẹp Quincy
Thăm em một buổi tối mùa đông
Ánh mắt thân thương vợ đợi chồng
Phố vắng tuyết rơi đường trắng xóa
Đèn khuya gác nhỏ tóc hương nồng
Em cho hơi ấm vòng tay ngọc
Anh áp môi thơm cặp má hồng
Rồi lúc ra về nghe trống vắng
Dặm dài vời vợi nhớ mênh mông…
[7]
Mơ Hội Ngộ
Ôi nắng hanh vàng gợi nhớ nhung
Người đi chẳng hẹn buổi tương phùng
Chân mây nhạn lẻ buồn xa vắng
Mặt nước chèo khua sóng lạnh lùng
Quạnh quẽ bờ lau làn gió thoảng
Vi vu khóm trúc tiếng tơ chùng
Người ơi từ dạo chia đôi ngả
Ta vẫn mơ ngày hạnh ngộ chung.
[8]
Hư Ảo
Mây hợp mây tan chẳng hẹn kỳ
Đời như quán trọ luyến lưu chi
Hương thơm mái tóc đêm ngà ngọc
Mật ngọt làn môi tuổi dậy thì
Hạnh phúc đầy tay khôn giữ vẹn
Nỗi buồn năm tháng cũng vơi đi
Ôi thôi tất cả đều hư ảo
Còn mất đời nhau có nghĩa gì ?!
[9]
Nửa Khuya
Giấc ngủ đêm đêm lại chập chờn
Nửa khuya thức với nỗi cô đơn
Đâu còn gần gũi còn âu yếm
Để được yêu thương được giận hờn
Ôi cuộc chia ly bao luyến tiếc
Biết ngày tái ngộ có vui hơn ?
Thời gian đằng đẵng dài nhung nhớ
Ân oán xin người rũ sạch trơn.
[10]
Một Cuộc Chia Tay
Tỉnh giấc còn nghe tiếng nhạc xưa
Thư phòng quanh quất thoảng hương đưa
Âm thầm bên gối đôi dòng lệ
Thánh thót ngoài hiên mấy giọt mưa
Gà gáy sang canh giờ khắc lụn
Chim kêu lẻ bạn tháng năm thừa
Rồi đây trên nẻo đường lưu lạc
Thôi nhé lòng ai chắc đã vừa!
HỒ CÔNG TÂM
California, June 9, 2017