Thơ Xướng Họa - Nguyễn Thị Vinh, Như Thu
BUÔNG
Ta BUÔNG tay níu cuộc đời
Bẩy lăm năm quá đủ rồi! Tiếc chi?
Chân BUÔNG để rộng đường đi
Lòng BUÔNG để thấy nẻo về bớt xa
Quyền BUÔNG để ghế thừa ra
Cửa BUÔNG để rộng chỗ mà xuống lên
Tình BUÔNG để gió động rèm
Tiền BUÔNG để khỏi lỗi lầm âu lo
Lời BUÔNG bát đĩa bớt xô
Súng BUÔNG lặng sóng ba bề bốn bên
Dao BUÔNG thành Phật toạ thiền
Lợi BUÔNG thì hoá Thánh Hiền mai sau
Mồi BUÔNG thì cá mắc câu
THAM, SÂN, SI ... Hỏi bao nhiêu cho vừa?
Dông dài góp mấy vần thơ
Để cho nhân thế ... Biết bờ ... Thì BUÔNG!
Nguyễn Thị Vinh
BUÔNG
(Kính tặng chị Vinh)
Tay BUÔNG mọi thứ trên đời
Sáu mươi năm lẻ... quý rồi, tìm chi?
Thân BUÔNG cho nhẹ nhàng đi
Tâm BUÔNG sớm hiểu nẻo về chẳng xa
Trí BUÔNG khiến mộng tỉnh ra
Giận BUÔNG ngọn lửa khó mà khởi lên
Sầu BUÔNG khép lại sau rèm
Ngờ BUÔNG sẽ tránh nghi lầm nặng lo
Danh BUÔNG dạt sóng lô xô
Lòng BUÔNG đố kỵ vẹn bề đôi bên
Đêm BUÔNG tĩnh lặng tham thiền
Ý BUÔNG sáng tỏa hạnh hiền ngày sau
Thời gian tựa thể bóng câu
THAM, SÂN, mê muội... bấy nhiêu có vừa?
Thâm tình gửi ít dòng thơ
Biết trần cõi tạm... thấy bờ... nhớ BUÔNG!
Như Thu