Thơ Xướng Họa - Bùi Khánh Đản, Ngân Sơn,
Nguyễn Kinh
Bắc, Nguyễn Vô Cùng,
Ngô Đình Chương
VUI NGÀY XUÂN MUỘN
Bình rượu vơi rồi, chuyện đã thân
Tâm tư cởi mở hết xa gần
Một: thiêu tuổi trẻ lò hư ảnh
Một: đuổi danh hờ hương ảo vân
Một: vợ con đeo vòng hệ lụy
Một: nghiên bút vướng nợ phong trần
Nhìn nhau ...chợt hiểu sao đầu bạc
Bốn cái cười rung cả nắng xuân
Thạch Ẩn Bùi Khánh Đản
ĐỦ BỐN MÙA XUÂN
Đọc thơ người tặng mới vừa thân
Hết nhớ chuyện xa lại nghĩ gần
Ai : kẻ tung hoành theo ảo ảnh
Ai : người phiêu lãng kiếm phù vân
Ai : đem thi phú vào duyên nghiệp
Ai : nợ thê nhi trả lụy trần
Còn mấy ai ngoài vòng thế tục
Để năm có đủ bốn mùa xuân
Ngân Sơn
Bài họa 2:
THÚ VUI XƯỚNG HỌA
Văn chương xướng họa lạ thành thân
Dù cách xa nhau cũng hóa gần
Người: vẫn ngâm nga câu chính khí
Ngườ : còn mê mải chuyện phong vân
Người: luôn giữ vững niềm son sắt
Người: dõi trông theo dáng tuyệt trần
Để thấy quanh đây đời mãi đẹp
Cho hồn thơ dậy khắp trời xuân
Nguyễn Kinh Bắc
Bài họa 3:
GIỮ CHÚT TÌNH THÂN
Duyên thơ xin giữ chút tình thân
Để dặm đường xa bạn vẫn gần
Khi: xót trời quê loài ác điểu
Khi: cầu đất mẹ áng tường vân
Khi: còn hít thở bên bờ mộng
Khi: lỡ rong chơi lạc bến trần
Tri ngộ ơn đời như vạt nắng
Về hong năm tháng níu hồn xuân
Nguyễn Vô Cùng
Bài họa 4:
NÀNG THƠ
Anh em bốn bể kết tình thân
Nghìn dặm xa xôi vẫn thấy gần
Thơ gọi đồng huơng lòng ái quốc
Thơ mang hoài bão hội long vân
Thơ tìm phương hướng gìn quê tổ
Thơ trút tâm can trả nợ trần
Ai diễu văn chương trò chữ nghĩa
Nàng thơ muôn thuở một trời xuân
Ngô Đình Chương