Thơ Xướng Hoạ - Sông Thu, Thục Nguyên, Như Thu,
Nguyễn Gia Khanh,
Trần Lệ Khánh, Phạm Duy Lương,
Lý Đức Quỳnh, Minh Thúy, Phan Tự Trí,
Người Nay,
Chánh Minh, Trần Như Tùng,
Phạm Kim Lợi, Cao Bồi Già, Huy Phương,
Hồ Hắc Hải,
Trịnh Cơ, Thy Lệ Trang, Thanh Hòa
HƯ ẢO
Em hỏi anh rằng mây biến đâu?
Vì sao hoa thắm chóng phai màu?
Dòng sông hà cớ trôi biền biệt?
Cơn gió không dưng thổi xạc xào?
Ai khiến ngày đêm luôn hoán đổi?
Ai xui sóng biển mãi xô trào?
Phải chăng tất cả đều hư ảo
Ngay cả con người cũng khác đâu!
Sông Thu
BÈO BỌT
Hoa trôi, bèo dạt, biết về đâu ?
Rày đó, mai đây, khó vẹn màu
Nước lớn trồi lên chừng lặng lẽ
Nước ròng hạ xuống ngỡ lào xào
Nghĩ thân lận đận, lòng ngao ngán
Xót phận lênh đênh, lệ đổ trào
Lại vướng tình ai, ai có thấu ?
Thôi đừng hờn trách, chẳng gì đâu
Thục Nguyên
NGƯỜI ĐÂU?
Nhủ thầm nào phải lỗi mình đâu ?
Biền biệt tăm hơi... ảnh ố màu !
Mấy bữa trông nàng, mưa lất phất
Nhiều hôm nhớ bậu, gió lào xào
Bồi hồi tấc dạ dường tim vỡ
Khắc khoải từng đêm tựa sóng trào
Thoang thoảng nồng hương vùi gối chiếc
Trăng già nheo mắt hỏi người đâu ?
Như Thu
CHỢT HIỂU
Ta thường tự hỏi bởi vì đâu
Chẳng nhuộm hà chi tóc bạc màu?
Nước hết nhờ sông còn thốc thả?
Cây thôi cậy gió có xì xào?
Nhiều vui, dạ há như kim chích?
Ít động, lòng sao tựa sóng trào?
Chợt hiểu muôn điều cùng bản sự
Nên đành nín lặng nghĩ gì đâu.
Nguyễn Gia Khanh
ĐỀU LÀ QUY LUẬT
Đều là quy luật lạ chi đâu
Có thắm nên phai đổi sắc màu
Dòng cuốn chảy trôi sông tụ biển
Gió cuồng lạnh nóng khí quay xào
Đông về giá lạnh mầm nôn ủ
Xuân tới ấm êm lộc biếc trào
Xoay chuyển bánh xe vòng chuyển mãi
Đều là quy luật có chi đâu
Trần Lệ Khánh - 12-4-2017
HỎI
Hương nồng buổi trước hỏi còn đâu ?
Trỗi phía tầng cao vẹt đỏ màu ?
Đỉnh núi sương giầm, hoa rã rượi
Lòng sông lũ cuốn ,gió xì xào
Người đi mỗi bước ngàn thông khuất
Kẻ ở từng đêm suối lệ trào
Nước đục cò thêm mùa phởn chí !
Vai gầy, gánh nặng, biết về đâu ?
12 - 4 - 2017
Phạm Duy Lương
TỰ HỎI
Nhìn sông tự hỏi sóng về đâu ?
Chiếc lá xanh non lại úa màu ?
Thu gió mà răng lời vút vít ?
Đông mưa cứ rứa tiếng lào xào ?
Vàng mai chi lẽ trời xuân thắm ?
Đỏ phượng vì mô lửa hạ trào ?
Tôi hỡi, diệt sình điều kiện hóa
Cho lòng bám víu chẳng nơi đâu !
Lý Đức Quỳnh
TÌNH NHỚ
Giờ này anh ở tận nơi đâu
Tấm áo phong sương có nhạt màu
Nắng tắt đàn chim bay léo nhéo
Gió rung cây lá rớt lào xào
Nào quên phố cũ lòng chan chứa
Nhớ mãi đường xưa lệ ứa trào
Lay lắt người đi qua nỗi nhớ
Tình đành ly biệt có ngờ đâu
Minh Thuý
VỀ ĐÂU NỖI NHỚ
Hẹn rồi cứ đến có sao đâu
Sá kể môi son đã nhạt màu
Vẫn tựa rượu ngon tài cất nấu
Dường như món ngậy giỏi chiên xào
Người say, buông nón tình xe xắt
Ta cảm, cầm tay ý cuộn trào
Trống hội xa dần mơ giải yếm
Chòng chành nỗi nhớ biết về đâu.
PHAN TỰ TRÍ
SỰ ĐỜI
Sự đời nào biết phải về đâu?
Cảnh sắc thế gian mãi đổi màu
Sông rạch nước ôi, người mỏi mệt
Núi non rừng trụi, chim lào xào
Thâm thù đồng loại, không đường thoát
Uất hận con người, lắm lối trào
Cõi tục nhũng nhiêu bao trắc trở
Sao dời biển đổi, biết về đâu?
Người Nay
DUYÊN SINH
Mây bay lẳng lặng biến về đâu?
Hoa thắm tàn phai lại đổi màu?
Dòng nước êm đềm trôi bất định?
Hàng cây im bóng động lào xào?
Mùa đông gió rít luôn se lạnh?
Biển cả sóng gầm mãi vượt trào?
Vạn pháp duyên sinh, rồi hoại diệt
Xin đừng lưu luyến, chẳng bền đâu.
Chánh Minh
11/4/2017
EM CŨNG LÀ . . .
Từ sáng qua chiều cưng ngự đâu?
Cưới qua thập tuế tóc thêm màu?
Chẳng rơi chẳng ném đau li vỡ?
Không nấu không ăn hận giá xào?
Đông đến đêm đơn hồn có buốt?
Hè về nắng kép vía chi trào?
Em ơi , em cũng là hư ảo
Anh biết nhưng nào dám nói đâu !
Trần Như Tùng
DUYÊN TRỜI KHÓ ĐỊNH
Người đi chửa lại hỏi vì đâu ? !
Để tóc xanh . . nay đã nhuộm màu !
Pháo đỏ ngày xưa . . kêu lẹt đẹt !
Người thân bạn cũ . . tiếng xì xào
Gió yên bởi tại cơn mưa tạnh
Biển động nên chăng bọt sóng trào
Cứ nghĩ duyên trời sao khó định !
Thôi thì . . phó mặc có chi đâu !
Phạm Kim Lợi
PHÙ DU
Đời luôn thay đổi lạ chi đâu…
Như sắc thời gian vẫn đổi màu
Mây đó lúc xanh, khi rát rạt
Biển kia bữa sóng, buổi xì xào
Lửa tình những tưởng rằng thiêu cháy
Mối hận nào hay sẽ bủa trào
Đừng hỏi vì sao phù ảo thế
Trần gian gì mãi vững bền đâu!
CAO BỒI GIÀ
12-04-2017
NHƯ GIẤC MỘNG
Người tình biền biệt ở nơi đâu?
Tóc chấm ngang vai có đổi màu?
Lối cũ lá vàng còn lả tả?
Vườn xưa ngọn gió vẫn lào xào!
Duyên hồng trắc trở hơn ghềnh thác
Phận bạc trầm luân tựa sóng trào.
Đã biết đời người như giấc mộng
Mà sao tim nhói… hỏi vì đâu?
Huy Phương
MỘNG ẢO
Hởi người siêu bạt đến nơi đâu ?
Để lại chăn đơn đã bạc màu
Lúc trước đi xa không giả biệt
Để nay im lặng chẳng xì xào
Tâm can kẻ đó quên tình cũ
Tư tưởng người ta nhớ nghĩa trào
Mọi thứ in sâu trong mộng ảo
Tâm hồn khắc dấu
trái tim đau !
Hồ Hắc Hải
11-04-017
ẢO ẢNH
Làm sao biết được mây về đâu,
Hoa thắm không tươi mãi đượm màu ?
Suối nhỏ sông to trôi mất biệt,
Rừng thưa gió thốc thổi lào xào.
Mùa đông buốt giá, chuyện thuần lý,
Biển rộng mênh mông, sóng ngợp trào.
Xem thế nhưng toàn là ảo ảnh
Đời người cũng vậy khác chi đâu !
Trịnh Cơ (Paris)
TÌNH BUỒN
Cũng đừng hờn trách tại vì đâu
Tóc nhớ thương ai sớm bạc màu
Nguyệt đợi nơi đây hồn nguyệt vỡ
Đêm chờ chốn ấy tiếng đêm xào
Men say chếch choáng lời yêu gọi
Mộng ủ lâng lâng giọt lệ trào
Một cuộc trăm năm chừng lỗi hẹn
Mưa buồn hẳn thấm ngọn sầu đâu !
Thy Lệ Trang
TÀ ÁO TRẮNG BAY
Bây giờ áo trắng dạt về đâu
Xa thủa hoa niên đủ sắc mầu
Phượng đỏ còn đây người vắng vẻ
Trường xưa vẫn đó gió lào xào
Thời gian ruỗng tỉa bờ đê lún
Ngày tháng trôi đưa ngọn sóng trào
Lưu luyến một trời thơ gió lộng
Mây bay phơ phất ẩn tà đâu ?.
Thanh Hoà