Thơ Xướng Họa - Phương
Hà,Thục Nguyên, Phan Tự Trí,
Lý Đức Quỳnh, Trần Lệ Khánh, Cao Bồi Già,
Trịnh
Cơ, Như Thu, Trần Như Tùng,
Nguyễn Gia Khanh,
Huy Phương, Thanh Trương,
NS, Phạm Kim Lợi, Thy Lệ Trang,
Lê Viên Ngọc,
Thanh Hòa,
Nguyễn Vĩnh Bảo, Uyên Du, Minh Thúy, Hàn Sĩ
ĐÊM TRĂNG
TRÊN SÔNG
Bỗng thấy vầng
trăng ở đáy sông
Nhìn lên
trùng điệp áng mây lồng
Bầu trời rực
rỡ muôn tia sáng
Mặt nước
lung linh vạn pháo bông
Lấp lánh
ngàn sao, chèo khuấy gợn
Lao xao ngọn
gió, sóng xoay vòng
Tiếng tiêu
nhắn gởi lời tha thiết
Hỏi bạn tri
âm có hiểu lòng ?
Phương Hà
Bài họa:
LẼ NÀO?
Biết ngày
xưa ấy, sáo sang sông
Nhưng chín
năm qua, sáo sổ lồng
Lủi thủi một
mình ôm gối chiếc
Bồi hồi
trăm sự nhớ chăn bông ?
Bờ kênh
Nhiêu Lộc, chờ bao đổi
Cửa sắt nhà
em, lượn mấy vòng
Đã hẹn mà
sao không thấy đến ?
Lẽ nào hờ hững
lại cam lòng ?
Thục Nguyên
MƯỜI HAI BẾN
NƯỚC
Người đâu
ăn ở lại hai lòng
Tựa lũ chim
khôn kiếm nhãn lồng
Già kén
càng ham mơ mẩy hạt
Kẹn hom lại
muốn hẹn vàng bông
Nhác trông
núi nọ mà cong đít
Lại ngắm đồi
đây liệu thoát vòng?
Mười một đã
qua còn bến nữa !
Nước ròng
thêm tủi nhớ dòng sông !
Phan Tự Trí
SÔNG KHUYA
TRĂNG LẺ
Rì rào sóng
bạc vỗ bờ sông
Kẽ lá trăng
khuya dợn bóng lồng
Mặt nước
loe vàng bung ánh lụa
Lưng trời tỏa
ngọc dát màu bông
Làn tiêu
quyến luyến thương cài nhịp
Điệu lý mơn
man nhớ bện vòng
Chẳng được
cùng vui thuyền với biển
Tình xưa
canh cánh,mãi nao lòng !
Lý Đức Quỳnh
SÔNG KHUYA
DẠO BƯỚC
Thẩn thơ nhẹ
bước dạo bên sông.
Trăng sáng
mênh mang mặt nước lồng
Thăm thẳm
trời đêm vì tú điểm
Bềnh bồng
nguyệt tỏ áng mây bông
Thuyền đơn
đỗ lặng bờ im vắng
Khói sóng
nương theo gió cuốn vòng
Vẳng tiếng
huyền cầm khơi nỗi nhớ...
Hình
xưa...Thơ cũ...xuyến xao lòng..!
Trần Lệ
Khánh
HOAN CẢNH
Đêm khuya
Nàng Nguyệt tắm trên sông
Gió mát,
trăng thanh thỏa quyện lồng
Bên bến bờ
lau cành xạo xạc
Dưới thuyền
khách lữ dạ bềnh bông
Sáo tre sầu
lẻ ru hồn lạc
Hạc trắng
duyên đôi vỗ cánh vòng
Trời đất
giao hòa, ôi diễm tuyệt
Hỏi sao
nhân thế chẳng xao lòng ?
CAO BỒI GIÀ
01-04-2017
MONG ĐỢI
Chờ người từ
buổi bước sang sông
Như thể
chim non kẹt khóa lồng
Mơ áng mây
cao trời lộng gió
Tìm thời
gian cũ chuyện lông bông
Ngày qua
đêm lại trong quanh quẩn
Tháng đợi
năm trông giữa xoáy vòng
Tình nhớ
khôn phai cùng kỷ niệm
Có không,
em hiểu cạn tơ lòng ?
TRỊNH CƠ
(Paris)
31/03/2017
THUYỀN HOA
Hai nhà thủa
ấy cách dòng sông
Rẽ sóng
thuyền hoa mặc gió lồng
Cha đã
thương nàng trao chuỗi ngọc
Mạ thì cưng
trẻ sắm đôi bông
Dâu hiền e
ngại chào dăm khách
Rể quý lăng
xăng tiếp mấy vòng
Chan chứa
ân tình câu nghĩa nặng
Trăm năm
hòa hiệp sắt son lòng!
Như Thu
DU THUYỀN
ĐÊM TRĂNG
Rúc rích
thuyền hoa bỡn sóng sông
Trăng
nghiêng soi bóng khách du lồng.
Lung linh bọt
trắng vây dầm gỗ
Rực rỡ cúc
vàng đậu áo bông.
Gió chuyển
lời thơ vang khắp hướng
Vàng gieo
ngấn nước biết bao vòng.
Ngân Hà đưa
bạn bơi trên bạc
Gửi tới Hằng
Nga vạn nỗi lòng .
Trần Như
Tùng
TRĂNG TẮM
Ô kìa ! ả
nguyệt tắm trên sông
Thân khỏa
nàng khoe vạn ánh lồng
Tha thướt
loang dòng tươi rói ngọc
Nuột nà tỏa
sóng trắng ngần bông
Đê mê ngỏ ý
mây sà bóng
Bẽn lẽn
giăng tơ gió lượn vòng
Ta sỗ sàng
tay quờ tuyệt mỹ
Bỗng trăng
vụn vỡ…tái tê lòng!
Nguyễn Gia Khanh
NGHỊCH CẢNH
Vàng gieo
ngấn nước một dòng sông
Núi biếc
mây cao soi bóng lồng
Mặt đất xôn
xao thuyền cập bến
Bầu trời rực
sáng pháo từng bông.
Người đi biền
biệt không quay lại
Như sáo
sang sông chẳng lộn vòng.
Biết đến
bao giờ trông thấy mặt?
Hỏi ai
không thấy xốn xang lòng!
Huy Phương
SÔNG TRĂNG
Lung linh
bóng nguyệt giữa dòng sông
Thấp thoáng
thuyền ai với gió lồng
Đầu núi
ngàn mây trông tựa tuyết
Lưng trời
cánh hạc ngắm như bông
Lăn tăn
sóng vỗ, chèo khua động
Thánh thót
sương sa, én lượn vòng
Phong cảnh
hữu tình, câu xướng hoạ
Vần thơ tri
kỷ mãi ghi lòng.
Thanh
Trương
ĐÔNG HỒ
Kỷ niệm
Đông Hồ nơi bến sông
Cùng nhau
trà đạo dưới đèn lồng
Trăng rằm
soi bóng chao làn nước
Ngư phủ
câu đêm lượn mấy vòng
Khung cảnh
thanh bình trên cõi thế
Đèn màu lấp
lánh giữa bồn bông
Xa xa thấp
thoáng nhà chân núi
Một chốn
thần tiên luống chạnh lòng !
NS
DẬY HƯƠNG
LÒNG
Thuyền đang
lướt nhẹ giữa dòng sông
Cá quẫy làm
tan ánh nguyệt lồng
Dưới bến
thương anh chàng thổi sáo
Trên bờ mến
thiếu nữ cài bông
Chòm sao
gác núi trôi từng đợt
Đám vạc kêu
đêm lượn mấy vòng
Ngắm cảnh
trời khuya xao xuyến lạ
Ai mà chẳng
chút dậy hương lòng
Phạm Kim Lợi
MỘT CẢNH ĐỜI
Chị về...
ngơ ngẩn xóm bờ sông
Hiu hắt
giòng trong nắng úa lồng !
Em gái ngày
nay vừa hé nụ
Bằng lăng
buổi đó mới ra bông
Mười hai bến
nước...ôi đành phận
Một kiếp đời
hoa... cũng chạnh lòng !
Tay bế, tay
bồng, thân rã rượi
Trầm luân
còn xiết chặt bao vòng?.
Thy Lệ
Trang
XÓM NGHÈO
TÔI
Làng mạc êm
đềm dọc bến sông
Câu thơ tuyệt
diệu dưới trăng lồng
Mượt mà vườn
chuối cây ra quả
Mát rượi ruộng
đồng lúa trổ bông
Mến dãy tre
xanh - cau đứng thẳng
Thương con
đường nhỏ - lối đi vòng
Mình về
tình nghĩa đầy trong xóm
Câu nói
thân yêu thật ấm lòng
Lê Viên Ngọc
TRÊN SÔNG
ĐÀ
Một chiếc
thuyền nan lướt giữa sông
Lung linh
đáy thẳm bóng trăng lồng
Chèo khua dạt
nước lùa từng mảng
Mái đẩy gom
sao chụm những vòng
Lấp lánh
tinh cầu như dát ngọc
Mỏng manh
mây trắng tựa thêu bông
Quê nhà cảnh
trí hồn xao xuyến
Nhớ nửa tri
âm thổn thức lòng
Thanh Hoà
TRỘM NHÌN
AI TẮM TRÊN SÔNG
Ánh dương lấp
ló gợn dòng sông
Sương khói
mờ bay đẹp bóng lồng
Ai đó phong
lưu khoe dáng ngọc
Kẻ nào hèn
mọn trộm thân bông
Ngửa mình
tay khoát đeo dăm lượt
Cúi mặt
chân khua bám mấy vòng
Nhum nhúm
căng đều da muốt trắng
Đêm về thổn
thức mãi trong lòng
Nguyễn Vĩnh
Bảo
ĐÊM TRĂNG
TRÊN SÔNG
Trăng vừa ẩn
hiện dưới triền sông
Chợt tải
muôn nơi trải bóng lồng
Chợt ánh
màu hoa phô vạn sắc
Chợt bùng
đáy nước vỡ nghìn bông
Chợt trầm sợi
cảm soi đường phố
Chợt bám
dòng trôi xoáy cuộn vòng
Chợt vẳng
tiêu buồn đêm tĩnh mịch
Thuyền xuôi
nỗi nhớ bủa vây lòng!
Uyên Du –
170402
THUYỀN MỘNG
Sương khuya
giăng kín mặt dòng sông
Vi vút heo
may tiếng gió lồng
Kẻ bước sao
mờ rơi tán lá
Người đi
trăng khuyết lặn vườn bông
Lời thề tiền
kiếp còn quanh quẩn
Câu hẹn
ngàn năm vẫn xoáy vòng
Tri kỷ đêm
nay say ánh Nguyệt
Thuyền trôi
sóng sánh giấc mơ lòng
Minh Thúy
Hàn-sĩ
ĐỜI TA
(Riêng gửi anh Kim-Lợi
và Châu-Thạch)
Ghềnh thác đời ta tựa khúc sông
Bao năm cá chậu với chim lồng
Không bờ không bến nên trôi dạt
Có cửa có nhà cũng tựa không
Đất nước trải dài nào rẽ lối
Giang-sơn thống nhất lại chung vòng
Tuy nghèo mà vẫn yên vui sống
Nhớ lại ngày xưa thấy tủi lòng
Hàn-sĩ