Ngọn Lửa Tình Người - thơ Trúc Thanh Tâm
Ngọn lửa
tình người khép cửa chiến tranh
Chôn thù hận,
sống tình người chân thật
Từ ải Nam
Quan tới mũi Cà Mau bát ngát
Đất nuôi
người, người giữ đất bao dung
Ngọn lửa
tình người hào khí giống Tiên Rồng
Trải tự do
qua ba miền đất mẹ
Đã lâu rồi,
mưa nguồn chớp bể
Tôi ôm nỗi
đau nhiệt đới trong cây
Ngọn lửa
tình người vẫn thấy áo em bay
Khi nhìn những
ánh mắt thân thương đến lớp
Chính vì thế
tôi không sao hiểu hết
Hạnh phúc,
ước mơ dù rất nhỏ nhoi
Ngọn lửa
tình người trong mỗi chúng ta
Một trái
tim yêu biết thế nào nhân nghĩa
Ta kiêu
hãnh quanh ta còn lớp trẻ
Sánh năm châu
bằng tiếng nói Việt Nam
Ngọn lửa
tình người lịch sử sẽ sang trang
Và lòng dân
như những cơn gió mới
Những người
đã chết vì sông núi
Sẽ sống
muôn đời với núi sông...
TRÚC THANH
TÂM
(Châu Đốc)