Làng Quê Việt Nam - thơ Lu Hà
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Tiếng Gà Trưa
Trưa nắng hè làng quê eo óc
Con đường dài khó nhọc bụi mờ
Cục ta cục tác hoang sơ
Dừng chân ngơ ngác bơ phờ quan san
Đỡ mệt mỏi gian nan vất vả
Thấy bồi hồi vọng cả tuổi thơ
Chuồng nhà có ả mái tơ
Cũng vừa chịu trống lờ đờ ổ rơm
Bà mắng yêu mắt lườm nguýt cháu
Gà đẻ mày nhìn cáu mặt lang
Ngẩn ngơ trẻ dại bàng hoàng
Soi gương tìm vết trắng vàng đỏ nâu
Bà khum tay từng xâu trứng nhỏ
Chắt chiu làm lại ổ cho tròn
Lo toan mái ấp nở con
Bán đi mua vải mỏi mòn cháu mong
Quần chéo go lòng thòng sát đất
Áo chúc bâu chân chất hiền từ
Thoảng bay phúc hậu chân như
Cam lồ suối mát thảo lư u hoài
Nghìn năm xưa chặng dài lịch sử
Năm canh gà chan chứa Thọ Xương
Chuông chùa Thiên Mụ nhớ thương
Chôn rau cắt rốn quê hương mặn nồng
Cháu lớn lên tang bồng hồ thỉ
Vần thô say hoan hỉ dặm trường
Kẻ Nam người Bắc bốn phương
Suơng pha cát bụi vấn vương bồi hồi
Tiếng gà kêu núi đồi xa lắc
Tổ quốc ôi đĩa lạc bát vừng
Hội làng trai gái tưng bừng
Nam giao quan họ hát mừng lúa thơm!
Tiếng trống quân đó đơm cua ốc
Vua Hùng Vương thốn thức năm nào
Cửu Long cho tới Sông Thao
Bắc Nam một dải nghẹn ngào đờn ca!
5.3.2017 Lu Hà