Không Đợi Mùa Xuân - thơ Trương
Thị Thanh Tâm
Tôi bây giờ không đợi mùa xuân nữa
Bởi tuổi đời sắp ngấp nghé bảy mươi
Khi trên môi còn thiếu hẳn nụ cười
Vui chi nữa khi tình đầu vụn vỡ
Khóc hay cười chỉ khoảnh khắc vu vơ
Tuổi hai mươi ngây ngất nụ xuân đời
Đêm trở giấc còn giật mình trăn trở
Tuổi xuân nào giành giật cũng qua đi
Thôi tạm biệt,những ngày vui tuổi nhỏ
Lúc thơ ngây khi cắp sách đến trường
Vui cùng bạn và thầy cô tập vỡ
Còn bây giờ khắc khoải với âu lo
Lo con cháu bây giờ còn nghèo khó
Không biết tương lai, cuộc sống thế nào!
Có hưởng không? Đủ vui một kiếp người
Không nuối tiếc, không buồn cho thân phận
.....
Tương lai ư, chỉ một tiếng thở dài !...
Trương Thị Thanh Tâm
Mytho