Dỗi Hờn - thơ Phương Hà
Đã suốt một đời, anh biết không
Em chờ đợi mãi một bông hồng
Cho Ngày Phụ Nữ hay Sinh nhật
Một đóa hoa yêu đến tự chồng.
Em biết anh thương vợ rất nhiều
Trước bao cám dỗ, dạ không xiêu
Cho em tất cả bao đầm ấm
Nhưng chẳng bao giờ nói tiếng " Yêu ".
Anh chẳng lời khen vợ của mình
Dù lòng chắc hẳn biết em xinh
Ra đường lắm kẻ dừng chân ngắm
Anh vẫn bước đều, môi lặng thinh .
Em mới vừa mua chiếc áo hoa
Rất xinh, vừa vặn lại kiêu sa
Nôn nao mặc thử cho anh ngắm
Anh chỉ liếc qua : " Áo mới à ? " .
Đi cùng, chẳng chịu nắm tay nhau
Dù ánh mắt nhìn ấm biết bao
Thiên hạ khoác vai âu yếm quá
Em buồn, mắt lệ chực tuôn trào
Em biết tình anh rất mặn nồng
Sao ngoài mặt lạnh cứ như không
Mỏi mòn, em đợi trong hờn dỗi
Một tiếng yêu thương, một đóa hồng !
Phương Hà
(Viết theo tâm sự nhiều phụ nữ nhân ngày
08/03/2017)