Thơ Xướng Họa - Sông
Thu, Hải Rừng,
Như Thu,
TVX, Nguyễn Gia Khanh, Văn Thanh,
Như Thị, Thanh Hoa, Thục Nguyên,
Hữu
Hảo, Trần Như Tùng, Thy Lệ Trang,
Phan Tự Trí, GM Nguyễn Đình Diệm,
Phạm Kim Lợi,
Tâm Trung Nguyễn văn Đắc,
Phạm Duy Lương, Liêu Đình Tự
Bài xướng
CÔ ĐƠN
Biệt mù
cánh nhạn, mờ tăm cá
Còn có ai
chăng để ngóng chờ ?
Gọi gió,
gió đi không trở lại
Hỏi mây,
mây cứ mãi làm ngơ
Cuộc đời, hạnh
phúc đâu là thật ?
Nỗi nhớ, niềm
vui cũng chỉ vờ ?
Một bóng cô
đơn trong cõi thế
Con người:
hòn đảo nhỏ chơ vơ.
Sông Thu
Bài họa
TĂM HƠI TRI
KỶ
Bao la
trời biển người cùng cá
Ta vẫn
tìm ngươi hết kiếp chờ
Tri kỷ
một đời thương cận ngộ
Ân tình
vạn mối xót xa ngơ
Bóng chim
bạt gió ngàn phương lộng
Tăm nhạn
mờ mây cõi mộng vờ
Hạnh phúc
là đây cùng đất đá
Vui buồn
cũng chỉ sống vu vơ.
Hải Rừng
24-11-2016
XIÊU LÒNG
Ngóng bậu
quay về cùng lưới cá
Ai ơi có thấu
nỗi mong chờ !
Rì rào sóng
vỗ thuyền vương vấn
Lặng lẽ
canh tàn dạ ngẩn ngơ
Ước sợi tơ
hồng sao chẳng nhớ
Nhắc câu
loan phụng mãi hay vờ
Người xa
ngàn dặm buồn da diết
Một phút
xiêu lòng nghĩ vẩn vơ !
Như Thu
CHẲNG LẼ VƠ…!
Biết hỏi
phương nào tìm nhạn, cá
Ngày đêm thờ
thẫn khổ tâm chờ
Từ khi vắng
bóng hồn phiêu bạt
Và lúc xa
người dạ ngẩn ngơ
Gian dối
thôi thì e đã rõ
Đau thương
âu cũng chỉ là vờ
Nỗi buồn
ray rức sao quên được
Giận kẻ
phàm phu, chả lẽ vơ…?
TVX
ĐÀNH THÔI
Xót cảnh mù
khơi tìm bóng cá
Ngùi trông
góc biển trĩu mong chờ
Người đi,
đi mãi phương trời biệt
Kẻ chuốc,
chuốc hoài cuộc tửu ngơ
Giấc điệp
trăm năm đà tựa huyễn
Ái ân một
kiếp cũng như vờ
Đành thôi
giữa bể trầm luân ấy
Sẽ chẳng
còn gì để nhận vơ !
Nguyễn Gia
Khanh
BIỂN CHẾT
Miền Trung
biển chết, đâu tôm cá
Bến đậu
thuyền neo, vỗ sóng chờ
Bãi tấm âm
thầm làn nước độc
Thuyền khơi
ủ rũ cánh buồm ngơ
Dân chài
đói khát thêm kham khổ
Quan chức
cao sang cứ giả vờ
Hứa hẹn lắm
lời như gió thoảng
Dân đen ngắn
cổ lại chơ vơ.
Văn Thanh
BẾN CŨ
Người đã
nghìn trùng chao bóng cá
Cầm tay dâu
bể mãi trông chờ
Nhìn mây
lãng đãng sầu hiu quạnh
Thấy nước dập
dềnh nhớ ngẩn ngơ
Những ước
chia ly còn cách giả
Và mong từ
biệt tưởng như vờ
Trăng neo cổ
độ màu xao xuyến
Chạnh tiếng
gọi đò nghĩ vẩn vơ.
Như Thị
BIỂN TÔI
ĐÂU ?
Lưới gác
thuyền neo tăm bóng cá !
Ngư dân ủ
rũ mỏi mong chờ
Thiên tai
giáng họa đâu dòm ngó
Nhân hại
hoành hành cố giả ngơ !
Lưng chống
bão bùng thân tựa đá
Mặt chường
sương gió xác như vờ !
Biển kia mạng
sống toàn dân tộc
Chẳng phải
trò đùa chuyện bá vơ !
Thanh Hoà
VU VƠ
Đó, đây
cách trở xa xôi quá
Sao cứ nôn
nao, cứ đợi chờ ?
Chẳng nợ,
nhủ lòng thôi ấp ủ
Không
duyên, hà cớ mãi ngu ngơ ?
Chi bằng dứt
bỏ câu hời hợt
Mà hãy coi
như chuyện giả vờ
Nếu vẫn đa
đoan sầu lãng mạn
Càng thêm
ngán ngẩm nhớ vu vơ.
Thục Nguyên
THỜI KHÓ
Xót phận
thương thân cô bán cá
Bên bờ
quang gánh mãi trông chờ
Sương mai
còn đọng tàu chưa cập
Nắng xế
ngang sào khách ngó ngơ
Biển độc
nghêu sò vùi thối rã
Sông dơ tôm
tép nổi như vờ
Rau màu
chuyển hướng buôn dăm buổi
Chạy vạy
qua ngày cố gắng vơ !
Hữu Hảo
VẪN NGÓNG
CHỜ TĂM
Ngồi nhìn bể
kiểng không còn cá
Vẫn ngóng
chờ tăm mãi cứ chờ
Nước chẳng
lăn tăn phòng lạnh ngắt
Lòng sao trống
rỗng mắt lơ ngơ
Hẹn mai gặp
mặt quên theo nhớ
Hứa tối bên
nhau thật hóa vờ
Giữa chợ
không mình đâu có vắng
Hoài công
vì cách nghĩ vu vơ.
Trần Như
Tùng
VẨN VƠ...
Muôn sóng
chưa phai màu biển cả
Ngàn mây
vẫn tỏ ánh trăng chờ
Em về...
tóc xõa bờ e thẹn
Gió
đứng...chiều nghiêng bến ngẩn ngơ
Tay
vụng... tay cầm...mi bối rối
Tình
e...tình vuột...mộng vu vơ
Rưng rưng
giòng lệ đêm hò hẹn
Thương
lắm...mà sao cứ giả vờ !
Thy Lệ
Trang
CHỚ VỘI
Tử Nha bến
cũ còn câu cá ?
Thế kỷ bền
gan cứ đợi chờ !
Mấy thuở,
thế nhân cho gàn rỡ
Tám mươi, đời
đạo bảo ngu ngơ
Là đây thừa
tướng tường chân giả
Vậy đó thường
dân tỏ vịt vờ
Phán xét
bình tâm xin chớ vội
Đũa từng cả
nắm nhớ đừng vơ.
PHAN TỰ TRÍ
– 26-11-2016
GIỌT LỆ
TÌNH
Bóng nhạn
xa xôi biệt cánh mờ
Canh gà
nguyệt lặng dạ mong chờ
Trăng lên
trăng lặng bờ hư vọng
Ngày đến
ngày đi chốn ảo ngơ
Bến đợi tâm
viên hồn ngớ ngẫn
Thuyền mong
ý mã trí vu vơ
Tơ đồng vướng
phải cung lưu luyến
Giọt lệ
tình rơi mãi vật vờ !
GM.Nguyễn
Đình Diệm 25.11.2016
THUYỀN NEO
BẾN MỘNG
Phẳng lặng
sông hồ lơi bóng cá
Thuyền neo
bến mộng để mong chờ
Người đi
khuất bóng lòng hờ hững
Kẻ lại tàn
canh dạ ngẩn ngơ
Thưở trước
hẹn hò sao chẳng nhớ !
Mà nay gặp
gỡ lại như vờ !
Đầu môi
chót lưỡi trò ma thuật
Ngán ngẩm
duyên tinh quá vẩn vơ.
Phạm Kim Lợi
LẺ BÓNG
Biền biệt
cánh chim cùng bóng cá
Tháng năm
vùn vụt mãi trông chờ
Người đi bịn
rịn lòng se thắt
Kẻ ở sầu
vương dạ ngẩn ngơ
Đáy biển mò
kim sao chẳng thấy?
Chân trời
tìm nhạn áng mây vờ
Dòng đời khắc
khoải bao hoài niệm
Lẻ bóng tâm
tư luống vẩn vơ.
Huế,
26/11/2016
Tâm Trung
Nguyễn văn Đắc
HỎI
Biển bạc đà
nao tìm bóng cá !
Rừng xanh lại
buốt dõi tâm chờ !
Đường xa
nghĩ tới dường như mộng
Xóm cũ
trông về há thể ngơ
Ngọn khói dồn
mây thành bụi đẫm
Lời ca rót
mật hóa hương vờ
Ai gây nên
cảnh hoang tàn ấy ,
Vạn bước
chân bần trải vất vơ ?
Phạm Duy
Lương
BẾN ĐỢI
Bến tình lặng
lẽ mờ tôm cá
Lối mộng
còn đâu để hẹn chờ
Biền biệt
người đi hoài thấp thỏm
Xa xăm kẻ ở
mãi ngây ngơ
Lời yêu thất
sủng đà tan biến
Cánh nhạn
sa cơ đã vật vờ
Một cõi đi
về trong quạnh quẽ
Nên lòng cứ
nghĩ chuyện vu vơ.
Liêu Đình Tự