Tôi - Phan B á Ân
Tôi chỉ là cây sậy
lớn lên khi đất nước chia đôi
trên quê hương cằn cổi, thê lương
nghèo, thiếu trên khắp mọi nẻo đường
chỉ một điều dư dả: tình thương
từ tuổi ấu thơ
bắt đầu học chữ
Cha mẹ tôi, cô giáo tôi, thầy dạy tôi
thật thà, chân chất - để làm người
không hề dạy tôi làm người gian xảo
“đói cho sạch, rách cho thơm”
Tôi lấy làm châm ngôn
đứng vững giữa trời đất
qua phong ba bão tố
ngẩng mặt nhìn đời, không hổ thẹn với thế nhân
nhưng
tôi chỉ là cỏ dại
được mang đến nơi này- thiên đường trên trần thế
có nhiều công viên, có lắm trường học
họ dạy cách làm tiền- cách tiêu tiền
Nơi nhà thờ nhan nhản,
nơi dạy dổ con chiên
mười điều răn cuả Chuá
khi con người đảo điên
cũng có lắm muộn phiền
tôi chỉ là cỏ dại.
Phan Bá Ân