Sunday, September 11, 2016

Muôn Thuở Dấu Yêu - thơ Trúc Thanh Tâm








 Khi vạn vật thèm yêu và sống
 Khi lòng người còn lắm nông, sâu
 Bước thời gian chạm từng mảnh vỡ
 Chốn tâm linh khép, mở nhiệm mầu!

 Cõi tạm trú, cuộc chơi phù phiếm
 Bến cuộc đời bồi, lở em ơi
 Ta bước lên hay đang bước xuống
 Giữa trầm luân nhặt lấy nụ cười!

 Mùa hạnh phúc màu trăng huyền dịu
 Tình mẹ, cha hòa nhịp bao dung
 Đất nước ơi, lời ru chan chứa
 Khúc ca dao mộng ước tương phùng!

 Rượu trăm năm mời muôn năm cũ
 Lệ nghìn thu rớt xuống trăm năm
 Ta gom yêu dấu vào muôn thuở
 Cám ơn đời còn có tri âm!

 TRÚC THANH TÂM
  (Châu Đốc)