Xin
Lỗi - Phan B á Ân
Anh
xin lỗi, anh chưa thể trở về
Cũng
chỉ là lo chuyện áo cơm
Vã
lại, sức khoẻ cũng không còn trẻ nưã
Nên đành quên mọi chuyện ở quê hương
Em
ơi ! vận nước thịnh suy là chuyện bình thường
đời
người, cũng có khi vinh, khi nhục
thân
phận dân mình, lịch sủ đã chứng minh
Trịnh
Nguyễn phân tranh
Bến
Hải nỗi nhục
cớ
sự nào em có biết không ?
Nước
Việt ta là giống Tiên Rồng
Trong
tâm thân mang giòng máu nô lệ
Tự
hào, nhưng hèn trước bè lũ cường quyền
An
phận chỉ vì giáo dục ngu dân
Vua
là con Trời, bọn cầm quyền là giai cấp thống trị
Con
dân là đầy tớ, là tôi mọi
Nên
suốt đời qụy lụy, với van xin
Để
cho bọn đầu trâu ngồi trên cao ngạo nghễ
Lũ
dân nghèo tủi nhục kiếm miếng cơm
Nhục
nhã thay, vung tay quá trán
Có
chút tiền đua nhau vào quán nhậu
Miã
mai đời có lắm bất công
tuổi
trẻ bây giờ cũng chẳng khá hơn
ham
vật chất, mánh mung, buông thả
khi
cuộc đời chẳng thấy rõ tương lai
bà
con ta sau cuộc chiến dài
nên
mệt mỏi sợ chết nhu nhược
Em
đừng hỏi anh ở đâu trước vận nước
Nghĩ
chuyện đời, buồn lắm em ơi
tuổi
trẻ chúng anh chả làm nên tích sự gì
bạn
bè phản bội, đồng bào vô cảm
vận
nước suy vi nên nhà tan, cưã nát
bọn
vô học lên ngôi, dân tình tả tơi
nên
đất nước đang hồi lận đận
chúng
tham nhũng, bán nước
bọn
trí thức ngủ quên, lo làm giàu, danh vọng
luôn
cúi đầu vâng dạ bi bô
một
giang sơn rách nát, rối như tơ
biết
ngã nào để tháo gỡ hả em
đợi
thêm chút nữa, cho dân tình sáng rõ
ta
phất cờ dựng nước nghe em
một
chút nữa thôi lịch sử sẽ sang trang
tuổi
trẻ Việt Nam, dân tộc huy hoàng
đất
nước sẽ hồi sinh ta bắt đầu làm lại
một
Việt Nam Hừng Đông ./.
Phan Bá Ân