Thương Hoài Ngàn Năm
- thơ Trương Thị Thanh Tâm
Vẫn là câu chuyện ngày xưa
Vẫn là mưa
nắng hai mùa đổi thay
Vẫn là những
cánh lá bay
Cho mùa phượng
nở gió lay bên đường
Vẫn còn màu
áo vấn vương
Sông Tiền vẫn
chảy Hậu giang xuôi dòng
Người đi
còn nhớ tôi không?
Riêng tôi vẫn
nhớ, vẫn mong đến người
Chiều chiều
nhìn áng mây trôi
Nhớ người
năm ấy, tìm vui phương nào
Tình yêu
đâu dể quên mau
Chút duyên
tao ngộ, cớ sao quên thề
Bây giờ
cách mấy sơn khê
Kẽ Nam người
Bắc, đường về xa xăm
Làm sao nói
chuyện trăm năm
Duyên tơ
tóc đó, còn đâu mộng đầu!
Tôi về nhặt
lá sầu đâu
Kết thành
chuỗi nhớ, chuỗi sầu chờ ai
"Tóc
mai sợi ngắn sợi ngắn sợi dài
Lấy
nhau chẳng đặng, thương hoài ngàn
năm"
Trương Thị Thanh Tâm
Mytho