Wednesday, May 11, 2016

Niềm Đau Vũng Áng - thơ Ngô Minh Hằng


Gởi về quê hương và đồng bào VN để chia sẻ niềm đau Vũng Áng




Anh hỡi, xin anh nhìn Vũng Áng
Để chia niềm hận với quê hương
Ai dâng sông núi cho Tàu cộng?
Ai giết dân ta đủ mọi đường?

Chị hỡi, nhìn xem, nhìn Vũng Áng
Nhìn rồi chị thấy xót xa không?
Bao nhiêu xác cá năm im đó
Là áo là cơm của Lạc Hồng !

Em cũng nhìn đi, nhìn Vũng Áng
Nhìn rồi, em có thể làm thinh ?
Bao nhiêu chất độc trong nhà máy
Giết hại môi sinh biển nước mình !!!

Mà đảng im lìm nhìn cá chết
Ôi bao xác cá dạt vô bờ
Là bao tai họa cho dân tộc
Hệ lụy dài lâu đã chực chờ ...

Cá chết mở đường cho thất nghiệp
Ngư dân biển chết, đói hơn xưa
Đói sinh nhiễu loạn, sinh trăm tội
Vũng Áng niềm đau đã vỡ bờ ...

Cá chết, đất trời ô nhiễm nặng
Môi trường, chất độc ngấm, lan xa
Sinh bao bịnh tật, bao nguy hiểm
Di hại cho dân trẻ lẫn già !!!

Cá chết, làm dân thêm phẫn uất
Là sao nhà nước chẳng quan tâm
Sao không trừng phạt quân Tàu phiệt
Đầu độc dân ta dưới biển ngầm?

Rằng đảng ươn hèn hay cố ý ...
Tiếp tay Tàu cộng giết dân mình?
Nếu không tiếp sức thì sao đảng
Khủng bố người dân lúc biểu tình?

Đảng gốc nước Tàu hay nước Việt
Mà đàn áp Việt giúp Tàu ô?
Ta cần cái đảng này không nhỉ
Khi đảng xô ta xuống huyệt mồ?

Nay thấy rõ rồi, tâm địa đảng
Hỡi ta, thức dậy, cứu ta nào!
Gọi nhau toàn quốc - vâng - toàn quốc
Đông triệu người, đảng giết được sao?

Bó đũa, truyện xưa còn nhớ chứ?
Lẻ loi vài chiếc, bẻ như chơi
Ta gần trăm triệu dân Hồng lạc
Chẳng lẽ không gom được triệu người?
           
Một triệu vùng lên là đảng chết
Vài ba triệu nữa, đảng nhừ xương
Niềm đau Vũng Áng, đau toàn quốc
Đứng dậy ta ơi tỏ lập trường! 

Ngô Minh Hằng