Tuesday, May 17, 2016

Lối Về Vĩnh Điện/Quán Mưa Rớt Hạ Vàng 
                                     - thơ Huy Uyên







Lối Về Vĩnh-Điện

Ngày em bước qua cầu Vĩnh-Điện
Có chàng trai Nguyễn-Duy-Hiệu dõi theo trông
Che mát đời nhau xanh từng hàng phượng
Đã bao năm xa mãi sân trường .

Con đường xưa chạy dọc bờ sông
Những bóng tre già một thời lửa đạn
Những chiếc ghe tôm cá Thu-Bồn
"Cuồng trổi" chiều lưng trần ra sông tắm .

Nước dưới cầu sáng chiều sóng vỗ
Bến xe lam đưa khách đi về
Buồn một mình đứng ngoài con lộ
Vô-tình ai tay vẫy chuyến xe qua .

Em có về Vĩnh-Điện ghé ngã ba
Xuôi Hội-An những mái nhà rêu mọc
Núi xa mờ từ phía Câu-Lâu
Nơi đó xưa đêm ngày pháo địch .

Và những chuyện buồn đầy nước mắt
Người bao lần bỏ Vĩnh-Điện mà đi
Cầu xưa vẫn một lòng chờ con nước
Ra giêng hai dòng chảy nổi bơ-phờ .

Bài thơ viết chưa xong về đất Mã
Quê-hương im tiếng súng Điện-Bình
Tiếng hát thôn nghèo xót mùa tôm cá
Thuyền từng đêm về ai nước mắt rưng rưng .

Ruộng-đạp-đồng sâu cạn đêm mưa
Ngang La-Qua nghe giọng hò tát nước
Tình người trôi theo những chuyến đò
Đã hết rồi vườn cây trái đẹp .

Ơi những cột đèn xưa
đã trôi đâu không biết
Dặn lòng em đừng-có-la-qua
Mơ bóng người yêu về bến cũ
Ướt áo ai ngày Vĩnh-Điện đi về
Cầm trong tay muôn vàn thương nhớ .

Sông chảy hết cả đời con gái
Buổi em đi Vĩnh-Điện, cầu xưa
Còn giữ lại bóng chiều đi, đi mãi
Trao tim cho ai mà vẫn chưa về .

Lá đã rụng đầy sân
ơi người xưa
Ngày trở lại chắc còn xa lắm
Vĩnh-Điện thôi xa xót một đời tôi
Nghe vàng rụng bên hiên nhà ai lạnh vắng .

Huy Uyên
12-5-16
  •  
Quán Mưa Rớt Hạ-Vàng

Bâng khuâng tình em và Pleiku
Trên đồi mây bay đi đâu quá vội
Dốc cao xa tít đám sương mù
Những ngọn đèn mắt sầu đêm tối .

Bao năm rồi quay đầu về núi
Quán cà-phê mưa rớt Hạ-Vàng
Ai bên hồ lặng im không nói
Để người đi đi mãi lang thang .

Phía trên đồi nhuộm bóng sắc vàng
Dã-quỳ nở quanh đầu phố
Em dặn lòng quay lại đây không ?
Có chút tình không nhỏ ?

Bao quanh trăm ngàn nỗi nhớ
Gió có về lùa tóc đêm đông
Tôi một đời chờ em đầu lối chợ
Nổi trôi ai bước lạnh môi mềm .

Pleiku, Biển Hồ và mưa
Thương người đi bơ vơ ngoài phố
Thăng-Thiên dấu lặng bóng nhà thờ
Lẩn-quất Gia-Lai thổi mùa đầy gió .

Nghe rưng lòng ngàn đời lá cỏ
Tình em thôi còn ấm lạnh con tim
Người có về Pleiku ở lại
Con mắt ai có đuôi Hàm-Rồng .
(hỏi em tôi gọi nghe không?)

Lặng lẽ em về Ia Drang
Núi đồi bạc màu sương khói
Sông Plei-me đỏ tím hoàng-hôn
Chiều thung-lủng xa mờ
còn ai chờ đợi .

Chu Prông lặng l
Đầu dốc người một mình
Rừng đầy sao
"Em Pleiku má đỏ"
môi hồng .

Huy Uyên