Huế, Mưa và Mối Tình Buồn - thơ Huy Uyên
1-
Em bơ vơ bên trời "Tiêu-kim-thủy"(*)
Màu Huế buồn tím nhạt hoàng-hôn
Vàng lụa e-ấp thời con gái
Em có dưng lòng lạnh cùng sông
Người từ đi xa còn nhớ bến
Trăng sao lay bóng nước dòng Hương
Thuyền tình Bao-Vinh
lâu rồi hò hẹn .
Ngã đò Cồn, Vĩ-dạ êm trôi chảy
Em mang theo dĩ vãng rưng buồn
Hương cau bao mùa thơm mùi cây cỏ
Hoa bắp lắt lay cổ-tích tơ vương .
Câu hát nào áo não trên sông
Con đò bến nước cây đa cũ
Ngày tháng phôi pha một cuộc tình
Đường quê bóng chiều mờ sương khói .
Em có quay về để nhớ
Buổi hẹn hò xưa dưới ánh trăng đêm
Em bỏ lại mối tình đã mất
Những đêm mưa rơi từng giọt âm thầm .
2-
Huế buổi hành-quân chưa kịp quay về
Môi hôn lạnh và mắt em đầy lệ
Hè phố rưng lòng với trăng khuya
Cháy mãi vì tình em với Huế .
Hoàng-thành ngậm ngùi tiếc nhớ
Gió chiều thôi cuốn áo ai bay
Bước chân em gõ sầu qua phố nhỏ
Có ướt tóc em từ lúc quay về .
Huế bên thành vườn trái Kim-Long
Rơi đâu đó từng đoạn đời kỷ-niệm
Nhà người mưa xiên chen ngang sông
Mưa chết đời ai,đi không đưa tiễn .
3-
Huế mưa về lạnh sầu Cà-phê,quán rượu
Não nề chưa (đường) Trần-thúc-Nhẫn cô đơn
Đứng chờ người dưới gốc cây biền nhớ
Sắc phai chi đành đoạn mối tình .
Mưa trắng trời phai nhạt con tim
Dìu nhau bước chiều qua Đập-Đá
Mưa trôi nghiêng ở ngã-ba-Sình
Rớt theo lòng ai
về chợ Dinh,chợ Nọ .
Dấu trong tim cả trời mưa nhỏ
Bao năm mùa ấm lạnh riêng ai
Mưa, mưa về đầy phố
Rót bâng khuâng theo tháng rộng năm dài .
Huế, ô che và trái sầu mưa
Những bông tường-vi ngủ vùi trên mái ngói
Chén rượu say quên lối mưa về
Từng bước người thôi sao lầm lũi .
Em và Huế một sáng nào thức dậy
Tình mang đi nào có quay về
Đứng lại bên sông nhìn qua Đại-Nội
Bóng ai mờ kín lớp che mưa!
Huy Uyên
(*) nước sông Hương