Cửa Việt Ơi! - thơ Văn Kế Thế
Biển Cửa Việt dạo này không xanh lắm
Sóng bạc đầu hay xác cá trắng phau?!
Buồn quá đi...còn đâu bãi tắm
Ngẫn ngơ nhìn...lòng thấy quặn đau
Nói sao đây khi đất trời nghiêng ngữa?
Rừng núi than, sông biển cũng kêu than!
Xót xa thay! bởi không đường chọn lựa
Ai? ở đâu? Sao mãi cứ hoang mang.
Hạnh phúc nhỏ nhoi đến từng mẻ cá
Vậy mà nay mất hết,khổ chưa?!
Vẫn có kẻ dững dưng,ôi quái lạ!
Trời đất sao dung dưỡng đứa lọc lừa?
Những dã tâm bao lâu che đậy
Những mưu đồ đã rõ quá xấu xa
Ôi quê hương tôi ,chừ răng lại vậy?!
Đau lòng hơn khi cùng một màu da!
Thuở dựng nước biết bao máu thịt
Để Việt Nam bền vững bốn ngàn năm
Nay giờ đây mỏng manh bên bờ vực
-Xiết tay nhau: một hội nghị Diên Hồng
Văn Kế Thế
(Bảo Lộc 13/05/2016)