Cao Nguy ên Ơi! - thơ Thủy Khê
Nhớ một thuở núi rừng xanh bát ngát
Mỗi sớm mai sương phủ
đẹp lưng trời
Thế mà nay...đã bị cày
tan nát
Loang lổ như những vết
sẹo, than ôi!
Những vằn vện...bazan hay
bô xít
Những con sông con suối
nước đỏ ngầu
Tài nguyên nay đã gần
như cạn kiệt
Quê hương tôi, lại bị
giặc Tàu!
Đớn đau này ai đong đếm được?!
Xót xa này đã tràn ngập
lòng dân
Hãy đứng lên...chúng ta
cùng tiến bước
Ngại ngần chi mà cứ mãi
phân vân
Dân ta ơi...vì ngàn năm
văn hiến
Chín chục triệu người
chung một lòng son
Hãy đòi lại núi- rừng-
sông- biển
Để muôn đời hiển hách:
một Việt Nam.
Thủy Khê (Bảo Lộc
15/05/2016)