Xướng Họa Thơ - Thy Lệ Trang, NS,
Trần Như Tùng, Như Thu, LĐK,
Nguyễn Gia
Khanh, Cao Bồi Già,
Thục Nguyên, Phương Hà, Thanh Hòa
NHỚ CHỊ
Quay đi, ngoảnh lại đã mười năm
Nến lụn...hương tàn...đêm giã biệt
Đàn chùng...phím lạnh...khúc dư âm
Thềm khuya hiu hắt sương mờ nhạt
Phòng vắng âm thầm bóng lặng câm
Khép kín tay gầy ôm kỷ niệm
Còn nghe vang vọng tiếng dương cầm!
Thy Lệ Trang
TƯỞNG NIỆM
Thời gian biền biệt đã bao năm
Nhặt cánh hoa rơi lệ khóc thầm
Một thuở hồng nhan đường hạnh phúc
Nghìn trùng bạc mệnh cõi dương âm
Người đi về mãi miền miên viễn
Kẻ ở trông hoài mắt lạnh câm
Sinh nhật hàng năm đều tưởng niệm
Còn đâu réo rắc tiếng tranh cầm!
NS
LỆ KHÔN CẦM
Đôi đường cách biệt đã mươi năm
Nhiều lúc dường nghe tiếng nói thầm.
Dưỡng mẹ em ơi trà nhớ sớm
Chăm vườn chị gửi trúc lưu âm.
Những đêm hiu hắt sương làn tỏa
Ấy buổi nhạt nhòa bóng ảnh câm
Hớn hở tay ôm quà thuở nhỏ
Bàng hoàng não nuột lệ khôn cầm.
Trần Như Tùng
LƯU LUYẾN
Tính nhẫm ngày nầy thoắt chục năm
Bỗng ai cất tiếng giọng thì thầm
Em đà ở lại cùng dương thế
Chị sẽ quay về với cõi âm
Tỷ muội một nhà không thể tỏ
Đường trần đôi ngã mãi đành câm
Ánh trăng chênh chếch bên song cửa
Lưu luyến khôn nguôi lệ khó cầm!
Như Thu
VÔ THƯỜNG MÀ ...!
Tình người chẳng thể tính bằng năm
Giới hạn thời gian để biết thầm
Thương chị: lòng đau trào sóng dội
Buồn mình: trí loạn dộng vang âm.
Tơ chùng nắng tắt...nhân sinh mỏng
Trăng khuyết ngày tàn....tạo hoá câm
Kẻ khuất nơi xa...mong ngóng đợi
Tri âm gặp được giữ tay cầm!
LĐK Jan.31, 2016
BIỆT LY
Cách biệt đôi đường, đã chục năm!
Ngàn thu một bóng chị âm thầm
Ba sinh trút bỏ cùng trần thế
Chín thước chôn vùi với cõi âm
Lệ xót như chan, mi chửa cạn
Lòng đau tựa xé, miệng đành câm
Phòng khuê lạnh ngắt màu hoang phế
Buốt cả hồn ai mộng sắt cầm.
Nguyễn Gia Khanh
CHỊ ƠI…
Mới thoảng thôi mà đã chục năm
Nhiều đêm gọi chị, khẽ môi thầm
Thướt tha dáng cũ còn vương bóng
Dịu ngọt lời xưa vẫn vọng âm
Tháng đoạn niệm cầu thương dạ héo
Ngày qua tưởng nhớ quặn hồn câm
Xuân về
linh hiển tâm xum họp
Dương thế em đây lệ khó cầm…
Cao Bồi Già
01-02-2016
ĐỒNG CẢM
Cuộc đời ngẫm nghĩ có bao năm?
Ngần ấy thời gian khóc hận thầm...
Há dễ tìm ra đường chính đạo?
Làm sao biết được kẻ tri âm?
Không đành để dạ mang sầu tủi
Cũng phải cam lòng chịu nín câm
Ba vạn sáu nghìn ngày mấy chốc?
Thương người xanh tóc vội buông cầm.
Thục Nguyên
NHỚ CHỊ
Ký ức đong đầy theo tháng năm
Từng đêm mất ngủ xót xa thầm
Còn đâu kỷ niệm thời say mộng
Và cả niềm vui buổi hợp âm (*)
Nhà vắng lạnh lùng mưa gió thoảng
Vườn hoang u uẩn tiếng đàn câm
Dõi nhìn mây xám bay về núi
Nhớ chị nôn nao lệ khó cầm.
Phương Hà
(*) Hai chị em cùng hát với nhau
KỶ NIỆM BÊN CHỊ
Cứ nghĩ đà nguôi với tháng năm
Nào hay thỉnh thoảng lệ rơi thầm
Như dường quanh quẩn ngân nga giọng
Tựa thể bên mình thánh thót âm
Thủa đó cùng nhau mê mải hát
Giờ đây lẻ bạn đoạn đành câm
Thương sao kỷ niệm bao trìu mến
Lúc chị em ca, rộn tiếng cầm.
Thanh Hoà