Ngựa Về Giữa Chốn Bụi Mù - thơ Thế Lộc
*Cho Dương thế Kinh Luân
Ngựa đã về chốn an nhiên
Hí vang rừng núi cửa thiền rộng thênh
Miên trường, sinh diệt mông mênh
Yên cương hạnh ngộ bồng bềnh thiên thu
Ngựa về giữa chốn bụi mù
Mưa tâm đã tịnh, nghìn thu rạng ngời
Nhịp chuông ai thả chơi vơi
Ngựa thiên cổ đã về trời vãng sanh.
21.02.2016
THẾ LỘC