Tuesday, February 23, 2016

Ngựa Về Giữa Chốn An Nhiên - thơ Thế Lộc 


*Nhớ thằng con đã mất.








Nhắc chi lại chuyện tình sầu
Để gây thương nhớ, làm đau cõi trần
Nhắc chi, dù chỉ một lần
Đã tan nát mộng, sẩy chân Ngựa hồng
Yên cương lạc cõi Tịnh Không
Nghe Ba La Mật phiêu bồng an nhiên
Rền vang Ngựa hí cửa Thiền
Cồ Đàm chợt gỏ vào miền Vãng sanh.


20.02.2016
THẾ LỘC