Đêm Giao Thừa,
Rót Chén Rượu Mời
Những Thằng Bạn Một Thuở
Chung Chiến Hào - Lê Mai Lĩnh
Đêm nào tôi cũng nằm mơ, những cơn ÁC MỘNG.
Những thằng bạn, một thuở chung chiến hào, họ
trách tôi,
dáng vẻ bặm trợn, đe dọa :
MÀY NHỚ NHỮNG THẰNG BẠN THEO VIỆT CỘNG, CÒN CHÚNG
ÔNG, MÀY QUÊN SAO. Bài thơ này, tôi làm NHƯ MỘT LỜI TẠ LỖI VỚI ANH
EM.
1/ Y UYÊN,
nhà văn
Y UYÊN, huynh trưởng
Không mới đó, cũ đỏ, cái đếch gì ráo trọi
Huynh bỏ cuộc chơi thế mà đã 47 năm (1969-2016)
Huynh bàn giao chiến trường BÌNH THUẬN cho bọn này
Huynh bàn giao chiến trường BÌNH THUẬN cho bọn này
Xin huynh tha tội, bọn này cũng chẳng làm đếch gì,
nên cơm cháo
Những SA RA, NÔ RA, TÙY HÒA, BA CÂY,
Vẫn là ngày QUỐC GIA, đêm VIỆT CỘNG
Mỗi sáng mai kéo quân xuống làng, Việt Cộng rút
quân vào núi
Mỗi chiều hôm, rút quân vào dồn, việt Cộng trong
núi kéo ra.
Đôi lần cũng có phục kích đêm, rình chúng như rình
chuột.
Những dân làng dùng đèn làm ám hiệu cho chúng biết
Đêm đó, trớt huot, chẳng bắt được con chuột nào.
Nếu huynh có sống còn, chắc cũng chào thua.
Thông cảm và hảy tha thứ cho đàn em, nghe huynh.
Buổi chiều trên đỉnh gió hú, quân y viện ĐOÀN MẠNH
HOẠCH
Cát tung bụi mịt mù, gió hú như tiếng gọi của tử
thần
Thằng TẠ CHÍ ĐẠI TRƯỜNG đốt cho huynh một nén
nhang
Thằng NGUYÊN BẮC SƠN chấm cho huynh một điếu thuốc
quân tiếp vụ
Thằng THÁI PHI KÍCH sửa lại vị trí chén cơm ,hột vịt
luộc và gói nước cam trong bao ni lông, làm thành một hàng ngang, đúng đội hình
thao diễn
Như ngày trong quân trường THỦ ĐỨC, huynh phạt bọn
này hít đất cũng hàng ngang.
Giữa lúc thằng TỪ THỂ MỘNG, THƯƠNG DÀI GIAO, NGUYỄN
NHƯ MÂY, NGUYỄN NGỌC HƯƠNG, PHAN ANH DŨNG và SƯƠNG BIÊN THUỲ , những đại thi
hào cấp huyện, đứng nghiêm, quanh quan tài gầm cúi mặt. im lặng.
Chẳng thằng nào khóc được, chỉ nghiến răng và cắn
môi thôi , Y UYÊN ơi.
Vài dòng hồi ức tặng huynh, để huynh thấy bọn em
không bao giờ quên huynh khóa 27 THỦ ĐỨC.
Chỉ mới ra trường chưa tới một năm .
CHÚA đã gọi CON CHIÊN về nước TRỜI.
AMEN.
2/ DƯƠNG
KIỀN, nhà thơ, kick tác gia
Ngày tôi và Y UYÊN ra trường,
Chúng tôi bàn giao cho bạn, LÊ TẤT ĐIỀU, DƯƠNG CƯ
tờ BỘ BINH THỦ ĐỨC
Mây mươi năm rồi, bạn chưa có một lời kết toán
chi, thu
Thế mà bạn đã bỏ đi
Không một lời thưa gởi với đàn anh, huynh trưởng.
Dẫu vậy cũng chưa muộn
Có gì, bạn cứ nói với Y UYÊN
Ông đã từ lâu
Đang chờ bạn dưới đó.
Mình không thích THÚ ĐAU THƯƠNG của bạn
Nhưng mình mê những KỊCH BẢN của bạn đăng trên tờ
VĂN HỌC, ngày bạn làm CHỦ BÚT.
Với mình, ngày đó,
VŨ KHẮC KHOAN, HOÀNG ANH TUẤN, DƯƠNG KIỀN, viết
kick là số dzach, number ONE.
Những từ ngày bạn "cỡm" được cô con gái
rượu của bà NGUYỄN THỊ VINH và TRƯƠNG BẢO SƠN
Tại sao bạn giải nghề viết lách
Bộ bạn ghiền "CÁI ĐÓ" hơn văn chương
Hay bạn chơi văn chương theo lối mới với"
NGÒI BÚT" của bạn.
Bạn mới nhập hộ khẩu, chắc con bận rộn
Tôi không muốn quấy rầy bạn thêm.
3 / PHAN LẠC GIANG ĐÔNG, nhà thơ
Cảm ơn bạn đã giúp tôi cho QUÁN BÊN ĐƯỜNG mau phá
sản
Cảm ơn bạn đã giúp ĐẠI LÝ BIA của tôi mau trống hoắc
trống hơ
Chỉ mỗi ngày bạn chở đi năm bảy chuyến bia bỏ mối
đều chi
Nhưng tiền, thì bạn không bao giờ nói tới.
Mãi tới lúc tôi van vái bạn, bạn mới bố thí cho
chút chút.
Cũng cảm ơn bạn lắm rồi.
Cảm ơn bạn đã đưa ông anh PHAN LẠC TUYÊN tới QUÁN
BÊN ĐƯỜNG
Nhờ thế tôi đã kéo về thêm những
PHAN NHẬT NAM, NGUYỄN THỤY LONG, CUNG TÍCH BIỀN,
PHAN NHƯ THỨC, HÀ NGUYỄN THẠCH, TRẦN DẠ LỬ, TRẦN NGỌC PHONG
Để có với nhau một đêm họp mặt văn chương QUỐC/CỘNG
thứ nhất sau 30/4.
Để tôi, chủ quán, lo chi địa và lo canh chừng an
ninh khu vực.
Còn phải nướng riêng cho NGUYỄN THỤY LONG, một con
mực khô
Vì chàng ta không ăn được thịt vịt luộc và thịt nướng
NAI ĐỒNG QUÊ.
Qua MỸ chưa bao lâu, bạn đã qui tiên, đi gặp ông
bà
Để chị phải về nước an dưỡng tuổi già bên thằng
con Bác Si.
Thể thế cũng đành, một kiếp đời thi sĩ
Nghe vậy nghe, nhà thơ PHAN LẠC GIANG ĐÔNG.
4 / TRẦN THÚC VŨ, nhà thơ
Ngày trong trại Z 30 Ạ,
Bạn với tôi như hình với bóng
Vì bạn và tôi, hai đứa có hai cái miệng như loa
phường
Chẳng cần micro, chẳng cần amply
Hai đứa đọc thơ như tiếng gầm của con sư tử thanh
niên kêu gào con sự tử thiếu nữ
Như hai con cọp ông kêu gọi con cọp bà
Vào mùa động tình trên núi CHỨA CHAN.
Trong trại Z 30 Ạ.
Bạn là chuyên gia kể chuyện KIM DUNG
Mỗi cuối ngày, bạn ngồi giữa, chung quanh là anh
em phục vụ thuốc lá, nước trà
Bạn kể không thiếu một chị tiết
VÔ KỴ vung kiếm ra sao, MUỘI MUỘI vén quần cao thế
nào
Bản đều vanh vách.như một cuốn phim sống.
KIM DUNG là không có ta.
Ngày ra tù, vợ bạn bán gạo chợ ÔNG TẠ
Ta là khách hàng ăn trước trả tiền sau
Tháng nào còn ta từ Mỹ gởi tiền về chậm
Vợ bạn cũng cười rất có duyên
Trông thật muốn yêu.
Phải chăng TRẦN THÚC VŨ và PHAN LẠC GIANG ĐÔNG
Cũng về bên kia thành lập VĂN BÚT CÕI ÂM HẢI NGOẠI
Vì chán CÕI DƯƠNG văn bút cải nhau như mổ bò
Mổ bò, mỗ bò, mỗ bò
Éo chơi.
Thơ bạn, TRẦN THÚC VŨ như những bài hịch xuất quân
Đọc lên, nghe như máu chảy trong từng tế bào
Thơ bạn, ngày về, thế nào tôi cũng thay bạn đọc
Giữa Sài Gòn, thủ đô văn hóa miền NAM
Nơi bạn và tôi ,một thời "QUẬY TỚI BẾN.
Vậy, vậy nghe,
Thi sĩ TRẦN THÚC VŨ.
5 / THẠCH NHÂN TRẦN ĐÌNH BÉ, nhà thơ
Ba ngày, trước giờ DƯƠNG VĂN MINH tuyên bố đầu
hàng
Bạn đang làm thơ hay uống rượu, mà không tránh được
viên đạn pháo kích của V.C.
Lúc đó, chiếc M.113 của bạn nằm đầu
Sao thầy trò bạn không chui vào đó nhậu tiếp.
Nhớ thuở Nha Trang
Hai đứa ôm nhau ngủ trên cát
Hai đứa cởi truồng tắm bên HÒN CHỒNG một chiều vắng
khách vãng lai
Đêm về bạn phóng bút cho tôi bài BẠT
Khi đứa con tôi : NỖI BUỒN NHƯỢC TIÊU chuẩn bị vào
nhà in.
Sáng hôm sau đưa bạn lên tàu, về lại QUI NHƠN.
Lần sau chót gặp nhau, nhậu cùng thi sĩ LÊ VĂN
NGĂN và nhà văn TRẦN KIM NGỌC
Cưa chưa hết hai chai black and white.
Nơi quán soi gà THUỶ TIÊN, Đà Lạt.
Cũng là lần cuối cùng
Của hai đứa học trò NGUYỄN HOÀNG, một thời tập làm
THI SỞI
Nơi quê nhà, QUẢNG TRỊ.
6 / NGUYỄN BẮC SƠN, thi sĩ
Tôi, Trung úy LÊ VĂN CHÍNH,
Số quân 64/ 425.308
Người đàn ông MẮT SÂU, RÂU RẬM
Xin trình diện bình nhi NGUYỄN VĂN HẢI
Cũng là nhà thơ du đảng NGUYỄN BẮC SƠN.
Xin mời BINH NHÌ lên chiếc xe honđa của TRUNG ÚY
TRUNG ÚY sẽ chở BINH NHÌ tới quán nhậu
Vẫn là GIÒ HEO PHA LẨU, rượu NẾP THAN quán ông TÀU
Cạnh đại lý HŨ TIẾU của mẹ già của chúng ta.
Hôm nay, thằng nhà thơ dại gái NGUYỄN NHƯ MÂY
Ăn mừng vì đã cầm được tay cô con gái rượu
Của Thiếu Tá NGUYỄN VĂN HẢO
Chỉ huy trưởng lực lượng NHÂN DÂN TỰ VỆ.
Hắn thề 30 ngày không rửa tay
Để ủ hương thơm mười ngón tay ngà ngọc, búp măng của
NÀNG
Trong trái tim của một thằng thi sĩ thấy gái là
sáng mắt
Hôm nay hẳn là chủ xị
Vợ hắn là chủ một nhà hàng đang làm ăn phát đạt
Các bạn thoải mái uống và phá mồi
Cho hắn biết thế nào là cái giá phải trả của một
thằng chồng PHẢN BỘI VỢ.
Tôi, Trung Úy LÊ VĂN CHÍNH
Số quân 64/ 425.308
Xin trình diện phu nhân của nhà thơ NGUYỄN BẮC SƠN
Nguyên hoa khôi trung học PHAN BỘI CHÂU
Nguyên ca sĩ đài phát thành PHAN THIẾT
Xin phép cho chúng tôi mượn người đàn ông của bà
Thi sĩ du đảng NGUYỄN BẮC SƠN
Chúng tôi sẽ đi bụi đời tới 2 giờ sáng
Ngày sau đó sẽ trả lại cho bà
Cam đoan không hao mòn, sứt mẻ.
Thưa những người anh em
Đêm này là đêm của tôi
Là đêm của một công dân nước VIỆT NAM CỘNG HOÀ
Sáng mai nạp đơn ỨNG CỬ DÂN BIỂU HẠ NGHỊ VIỆN
Tôi chỉ muốn thông báo cho các bạn biết
Tôi đếch cần xin các bạn phiếu
Tôi đếch cần xin các bạn tiền.
Đây là trò chơi của tôi
Đây là lúc tôi muốn ném số phận mình vào cuộc chơi
CHÍNH CHỊ CHÍNH EM.
Mời các bạn nâng ly,
Mời các bạn phá mồi.
Tôi đã có 50.000 là tiền thuế của người đàn
Mà Tổng Thống NGUYỄN VĂN THIỆU cấp cho tôi chơi
trò chơi DÂN CHỦ.
Mời các thằng ông nội,
Mời các bà, bà ngoại
Dzô, dzô
Trăm phần trăm.
Tôi, TRUNG ÚY LÊ VĂN CHÍNH
Số quân 64/ 425.308
Xin trả lại bà cựu hoa khôi trường PHAN BỘI CHÂU
Cựu ca sĩ đài phát thành PHẦN THIẾT
Thằng đàn ông trời đánh thánh đâm, KHÔNG CHẾT
Thằng thi sĩ đã mấy lần, cắt gân tay, nhảy lầu,
KHÔNG CHẾT.
Nhưng hắn, cũng là một THI SĨ BẤT TỬ
Như đã hứa, hắn còn nguyên vẹn, từ ngoài vào trong
Nếu không tin, đêm nay bà cứ TUỘT QUẦN NHÀ THƠ RA
MÀ KHÁM XÉT.
LÊ MAI LĨNH
giao thừa năm B ính Thân