Xướng Họa Thơ - Cao Bồi Già, Phan Tự Trí
TỰ TRÁCH
Ngồi buồn bắt chước trách Ông xanh
Phận hẩm long đong mãi chẳng đành
Lên lão rồi kia
còn gánh mỏi
Hóa ông cả đấy chửa thân nhàn
Khi say tủm tỉm cười thiên hạ
Lúc tỉnh hề hề nhạo thế gian
Xuân khứ, xuân lai ta vẫn thế
Lại sầu, lại tủi, lại đa mang!
CAO BỒI GIÀ
Lặng ngóng ngàn dâu đã ngút xanh
Ra về không đứt cũng không đành
Đưa đường con tạo nào đâu rỗi
Gỡ mối mành tơ kể chẳng nhàn
Thật dạ dòng trôi hờ bến mộng
Dối lòng lời hứa đẫm trần gian
Trao duyên lỡ phận ta thầm trách
Mấy thuở đa tình, kiếp nặng mang!
PHAN TỰ TRÍ