Saturday, January 30, 2016

Khuất Dấu - thơ Trương Thị Thanh Tâm

Trương Thị Thanh Tâm













Nếu là tôi chắc giờ  anh sẽ hiểu
Tuổi xuân qua ai nào hiểu được đâu
Hương sắc tàn phai năm tháng trôi mau
Thời son trẻ gởi vào trang thơ nhỏ

                        
Lời anh ru để lòng tôi mở ngõ
Nước mắt rơi dài theo bước phiêu du
Anh ra đi vui với đèn xanh đỏ
Tôi vẫn đợi chờ như đá vọng phu
                      
Con thuyền nhỏ lạc vào vùng biển lớn
Để đời tôi hoang vắng đến bây giờ
Đêm kỷ niệm vòng tay còn hơi ấm
Nhớ thương người bờ tóc ngủ chơ vơ
                         
Vùng đất hứa chưa bóng người dẫm bước
Anh khai hoang cho đất lại xanh màu
Cơn nắng hạn hạ về cây lá úa
Đất khô cằn bờ cát gió lao xao
                          
Thôi ngủ yên tình yêu thời xõa tóc
Tuổi ngu ngơ đã khuất dấu chim trời
Môi son nhạt để hờn lời năm cũ
Chiếc thuyền trôi xa lắc cõi mù khơi!

            TRƯƠNG THỊ THANH TÂM
                        MYTHO