Thursday, January 28, 2016

Về Thăm Quê Cũ 
                 - thơ Triều Phong Đặng Đức Bích









Với mong ước trở về thăm quê cũ
Bao nhiêu năm xa cách xóm làng xưa
Thương quê hương thương biết mấy cho vừa
Thời niên thiếu cả chuỗi ngày thơ mộng

       
Tuổi vào đời với niềm tin hy vọng
Xứ sở thăng hoa đất nước thanh bình
Nào ngờ đâu trong khói lửa chiến chinh
Bom đạn hận thù gây nên tang tóc
       
Khúc ngoặc bảy lăm thay vào tiếng khóc
Dân quê nghèo kẻ bịnh kẻ thiếu ăn
Tham nhũng tràn lan kiếp sống nhọc nhằn
Cuộc sống ấy thiên đàng hay địa ngục
       
Trí tuệ đỉnh cao người dân tủi nhục
Đất nước hòa bình dân tộc điêu linh
Cắt đất địa đầu dâng hiến cầu vinh
Rạch thềm lãnh hải bảo tồn chế độ
       
Xuất cảnh nông nô kiếm tiền đủ chỗ
Gả bán đàn bà con nít mãi dâm
Nước mắt sinh linh giọt lệ âm thầm
Chế độ đỏ cứ tha hồ hốt bạc
       
Xa quê hương nay về thăm làng mạc
Mới thấy bà con mắt lệ tuôn trào
Cuộc sống nhọc nhằn khổ cực biết bao
Nói chi đến tự do và dân chủ
       
Cơm gạo dân ăn hằng ngày không đủ
Lãnh đạo cấp trên cá độ thả giàn
Ăn thua mỗi lần vài triệu chơi sang
Đô la Mỹ chứ phải đâu cỏ rác
       
Lấy từ máu dân xương da thịt xác
Để tìm vui trong canh bạc đỏ đen
Nước Việt ơi thương thân phận dân hèn
Dân tộc hỡi đứng lên đòi dân chủ

Triều Phong ĐẶNG ĐỨC BÍCH