Tứ Tuyệt - Xuân Bảo
NHỚ NHÀ
Quanh quẽ đêm nay ta
với bóng
Bồi hồi nhớ mẹ chốn
quê nhà
Đầu non sương lạnh
trăng dần khuất
Eo óc thôn xa mấy
tiếng gà .
TƯ DO
Tự Do hai tiếng ngọt ngào
Êm như nhựa đất
chuyển vào thân cây
Đời cho ta chút men
say
Tự do nâng cánh ta
bay - diệu kỳ .
LỜI NGUYỆN
Nguyện cùng em đi
cùng trời cuối đất
Nguyện cùng em có
nhau lúc vui buồn
Nguyện cùng em lúc
sống và khi chết
Được như thế có hạnh
phúc nào hơn .
MIẾNG
TRẦU CÁNH PHƯỢNG
Miếng trầu cánh
phượng em trao
Nhớ về Kinh Bắc
ngày nào bên em
Tiêu Du bàng bạc
sương đêm
Cho câu Quan họ ướt
mềm môi ai .
TRĂNG THÁNG GIÊNG
Lộng lộng trăng
soi khắp mọi miền
Qua rồi bão tố ,bến
bình yên
Trời quang mây tạnh
ngày xuân đẹp
Vang vọng thơ người:
Nguyệt chính viên .
NÉT XUÂN
Ánh dương rắc
hạt sáng đường trần
Én vẽ trời
xanh nét nét xuân
Lạc bước thi nhân vao cõi mộnt
Hài in lối cũ
gót giai nhân.
Xuân Bảo