Friday, December 4, 2015

Tiếng Đàn Thúy Kiều - thơ Trần Văn Hạng













(Lần 1)

Tiếng đàn réo rắc nối uyên nguyên
Nức nở niềm riêng lắm diệu huyền
Văn vũ oán sầu như rẻ thúy
Cung thương bi thảm tựa chia uyên
Chiêu Quân lưu thủy buồn thân phận
Tư Mã hành vân thắm nợ duyên
Khoan nhặt tiếng ngân nghe ảo não
Khiến lòng ngơ ngẩn khóc thuyền quyên.

(Lần 2)

Chước qủy mưu ma hỡi thế gian !
Dựng màn nham hiểm nhử hồng nhan
Rung dây đàn nguyệt sôi tim mật
Chuốc chén rượu đào ứa ruột gan
Dạ sói đành tâm đùa phách lạc
Lòng lang đắc ý cợt hồn tan
Nỗi đau chất ngất từng làn điệu
Cố nén niềm riêng đợi tiệc tàn

(Lần 3)

Mười năm có lẻ - Lạc tha phương
Đoàn tụ niềm vui - Nỗi đoạn trường
Dìu dặt tiếng tơ tay lướt phím
Bỗng trầm cung bậc gió vờn sương
Xưa rung hồn nhạc sầu vàng đá
Nay vuốt ngón đàn ấm lửa hương
Danh tiết trăm năm chờ hội ngộ
Đầy vơi tâm sự suốt canh trường

Trần Văn Hạng