Thursday, December 10, 2015

Lý Lịch Tình Yêu (Bis of Bis 2) - Lê Mai Lĩnh






Phan Rang (1965/1966) 

I. BẠCH THẢO

Phan Rang, đêm bãi biển Ninh Chữ
Trên chiếc Suzuki, em sau lưng run
Như đuôi con thằn lằn bị lìa thân
Anh, con cọp đói, cũng run theo
Hết đường tính chuyện làm ăn.

Đêm sau công viên, cạnh tòa hành chánh
Em cũng run y chang những đêm trước
Con cọp đói đành cam đành nhịn đói tiếp
Em và anh, cả hai đứa đều có phước.lành
Cả hai ta, những đứa còn đồng trinh.

Em mồ côi mẹ cha, giúp dì bán vải
Anh ngu đoãng hậu, sao không bắt cóc em
Lên Dalat, anh cuốc đất trồng hoa
Em nhặt cỏ, bón phân, bên nhau, hết run
Một mái lá, hai trái tim, cần gì nhà, cho rách việc. 

Đến vụ mùa, dâng hoa tặng mọi người
Hoa còn lại, mình sắc như sắc thuốc Bắc
Ba chén còn lại một chén bành ki
Vừa uống, vừa ăn, vừa tắm, hết run là cái chắc. 

Chiến trận bùng nổ, anh lên đường tòng quân
Hôm lên đường, sợ em run, anh nhập ngũ như một thằng ăn trộm
Anh mang theo, tài sản người tân binh, chân đúng em trong căn cước học sinh
Anh lấy trộm lúc em khoe, dùng làm bia đỡ đạn.
Anh sống tối hôm nay, qua nhiều trận mạc, nhờ chân dung em
Nếu còn sống ở Việt Nam, em qua Mỹ chơi với anh cho vui
Nếu khó khăn, anh gởi em tiền.mua vé 

Nếu muốn ở lại, mua vé một chiều
Em đừng lo, hai bà vợ anh hiền như MA SƠ
Còn nàng thơ Vương Lệ, như con mèo của thi sĩ Nguyên Sa, ngái ngủ
Nếu qua, đừng mùa hè, vé đắt lắm, đừng mùa đông, tuyết đặc dày, nguy hiểm.
Nên qua, mùa xuân hay mùa thu là trên cả tuyệt vời. 

II. TRINH KHÂM

Anh đã xem nhiều lần vũ điệu MÚA TRỐNG CƠM
Nhưng đêm, em TRỐNG CƠM là nhất
Hỡi em, LOLITA TRINH KHÂM của anh, hằn sâu trong trái tim anh.
Bức chân dung em, với chiếc kính cận thị, anh dấu vợ anh tới hôm nay, vẫn còn.

Em, TRINH KHÂM LOLITA,
Sau đêm văn nghệ, để em về nhà ăn cơm nguội
Tới nay anh còn muốn ban hành lệnh xé xác, thằng anh
Ngu chi ngu hết, không còn để ai ngu.
Vừa ngu vừa bủn xỉn kiêm bần tiện.

Ngày anh về sau những trận mặc văn phòng
Vì anh là sĩ quan chiến tranh chính trị
Chồng em, Trung Úy, linh Sư Đoàn nhảy dù
Trông rất ngầu, anh không dám đụng độ.

Mừng em đang ở Mỹ, anh biết
Mong đừng bao giờ gặp nhau
Gặp nhau, em nhắc chuyện để em ăn cơm nguội
Đủ làm anh làm thằng TỪ HẢI.

III. THU TƯỜNG NGUYÊN

Cảm ơn em, những câu hỏi làm anh lặng người
"Hôm qua sao anh không đến ăn?"
"Hôm qua, THU chờ anh, sao anh không đến?"
Ôi THU,cô con gái rượu bà chủ nhà hàng TƯỜNG NGUYÊN
Đường THỐNG NHẤT PHAN RANG
Nơi tôi đến dòng dã hơn 700 ngày thuở làm timekeeper cho hãng thầu RMK-BRJ.
tại phi trưởng BƯU SON.

Ôi THU
Những miếng cà ngon hơn người khác, miếng thịt béo ngậy và tô canh còn bốc khói
Em không ăn, nhưng em vẫn ngồi chung bàn ôn chuyện và nhìn anh ăn như chúng ta là vợ chồng
Tại sao chúng ta không là vợ chồng, hỡi THU cô con gái rượu bà chủ nhà hàng TƯỜNG NGUYÊN. đường Thống Nhất.Phan Rang.

Không là tòng quân, không là chiến trận, không là phản bội, không nước mắt, khăn tay tiễn đưa
Mỹ rút, hãng thầu rút, anh rút, THU ở lại, thế thôi.
Em nơi nao giờ này
Hỡi THU, cô con gái rượu bà chủ nhà hàng TƯỜNG NGUYÊN.
Mong em, cầu mong em là bà NGOẠI, bà NỘI của một đàn con, cháu ngoan, 
AMEN

LÊ MAI LĨNH
9/12/2015
(còn tiếp)