Cô Đơn - thơ Lê Hoàng
Nâng chén sầu lên, nhẹ môi mềm
Tình đời cay đắng, lệ tràn đêm
Sầu
đông chất ngất, trời hiu quạnh
Nâng chén tiêu sầu, cứ sầu thêm!
Có
phải tình yêu là nhung nhớ?
Cô
đơn phương này, nhớ phương nao?
Cho
dù mưa nắng đời thay đổi
Có
biết lòng này chẳng đổi thay.
Lê Hoàng