Monday, December 28, 2015

Vầng Trăng Khuyết - thơ Trương Thị Thanh Tâm










Trăng thu rụng vỡ lâu rồi
Chỉ còn một mảnh chơi vơi phía đồi
Thuyền trăng trôi dạt biển đời
Ví như chiếc lá rụng rơi cuối chiều


Thuyền tôi đi sóng đuổi theo
Lắc lư chao đảo mái chèo gãy đôi
Thuyền con chở gánh thơ tôi
Sóng to thuyền vỡ thơ trôi đâu còn

Thuyền tình chở nắng hoàng hôn
Chở bao thương nhớ chở buồn vu vơ
Chở người về chốn mộng mơ
Bão giông sóng vỗ bến bờ thấy đâu?

Bây giờ trăng khuyết từ lâu
Tình tôi cũng khuyết mưa rồi nửa đêm
Trăng còn một mảnh nghiêng nghiêng
Tình còn một chút buồn riêng với mình

Sao con trăng khuyết lại lành
Tình tôi rơi vỡ thôi đành phôi phai!

TTTT