Niềm Đau Dĩ Vãng - thơ Vũ Trầm Tư
Ta còn gì khi tình yêu cúi mặt
Người quay đi màu áo tím phất phơ
Sấp ngửa bàn tay bóng tối dật dờ
Mắt hướng xa xăm,vũng lầy phía trước
Con đường nhỏ một mình ta chậm bước
Khi tình yêu loạng choạng bóng liêu xiêu
Men rượu đắng mềm môi chưa muốn tỉnh
Hết say rồi ta sợ nỗi cô liêu
Thèm điếu thuốc rít hơi dài ngậm khói
Nén nỗi buồn thả vòng khói chữ O
Ta tự giam đời mình trong hư ảo
Trói con tim bằng mái tóc học trò
Tình vụng dại cuốn theo dòng nước xoáy
Thả cuộc đời đưa đẩy cõi mù xa
Đôi mắt nhắm nghe niềm đau dĩ vãng
Mặc nỗi buồn gậm nhấm ước mơ ta
Vẫn biết yêu rồi không còn lối thoát
Cuộc bể dâu mắc cạn khó mà quên
Cung đàn cũ trổi khúc buồn ai oán
Nửa vầng trăng trôi dạt phía cuối ghềnh
VŨ TRẦM TƯ