Máu Đã Đổ,
Hoa Tự Do Sẽ Nẩy Mầm, Khai Nụ
- thơ Lê Mai Lĩnh
Máu đã đổ
Trên những nẻo đường SÀI GÒN, HÀ NỘI
Máu của những người anh em ta đã thấm vào lòng quê
hương
Báo hiệu khởi dầu cho một mùa KHỞI NGHĨA
Hỡi tuổi trẻ VIỆT NAM
Hãy xuống đường.
Vung cánh tay, quả đấm vào mặt BẠO QUYỀN Cộng Sản
Một lũ tội đồ dân tộc
Rước với về dày mã tổ.
Trải thảm đỏ bằng máu đồng bào để đón TẬP CẦN BÌNH
Tên BẠO CHÚA của thời đại mới..
Hỡi tuổi trẻ VIỆT NAM
Hãy chết cho một lần chết xứng đáng
Với quê hương
Hơn là chết mỏi mòn trong tuyệt vọng, của một đời
nô lệ.
Nhìn đồng bào, cháu con mình lầm lũi như một kiếp
ngựa trâu
Dưới súng đạn và dùi cui made in CHINA..
Hãy là TRẦN VĂN BÁ,
Rồi sẽ có những con đường mang tên TRẦN VĂN BÁ
Hãy là những HẬU DUỆ của BÀ TRƯNG, BÀ TRIỆU
BÙI MINH HẰNG, HUỲNH THỤC VY, NGUYỄN NGỌC NHƯ QUỲNH,
TRẦN NGỌC ANH
PHẠM THANH NGHIÊM, TRẦN THỊ NGA, MINH HẠNH,..
Hãy là con cháu TRẦN HƯNG ĐẠO, QUANG TRUNG
Với những VIỆT KHANG,NGUYỄN VŨ BÌNH, TRẦN HUỲNH
DUY THỨC....
Những con người vận động lịch sử
Rồi sẽ làm nên lịch sử.
Không thể khác, sẽ chói lọi tên vàng những người
xuống đường hôm nay.
Cảm ơn tuổi trẻ SÀI GÒN, HÀ NỘI
Những ngày cho TẬP CẬN BÌNH và bọn bán nước BA
BÌNH
Biết thế nào là hào khí bất khuất của tuổi trẻ VIỆT
NAM.
Này Kỹ sư TRẦN BANG và các chị, các em trong hai
ngày 5/6 tháng 11 năm 2015
Nhìn máu các bạn chảy mà lòng chúng tôi xót
Nhin nỗi cô đơn của các bạn mà lòng chúng tôi xấu
hổ
Xin hãy cho chúng tôi nói lời cảm phục
Gởi tới các bạn, các chị, các em
Những biểu tượng của Việt Nam bất khuất.
Không thể khác, rồi sẽ có ngày
Tên các anh, các chị
Sẽ là tên những con đường Việt Nam
Khắp ba miền tổ quốc.
7/11/2015
Không thể khác, rồi sẽ có ngày
Tên các anh, các chị
Xứng đáng hiện hữu trong những trang lịch sử
Ngày bạo tàn Cộng Sản cáo chung.
Đó là điều có thật, tất yếu.
Của dòng lịch sử Việt Nam và thế giới.
Hoi tuổi trẻ Việt Nam
Hãy chọn cho mình một con số
Có thể kỹ sư TRẦN BANG là con số 10
BÙI MINH HẰNG là số 100
Sao không là bạn, số 1000 hay một ngàn lẻ một
Trong đội ngũ tiền phong làm nên lịch sử.
Việt Nam 90 triệu người
Không nhất thiết phải là 90 triệu hùng binh
Hây là một con số, dẫu thứ tự bao nhiêu cũng được
Miễn là một con số trong hàng hàng lớp lớp những
người đấu tranh cần trường.
Những người chọn tuyến đầu cho cuộc xung phong.
Tôi, thi sĩ, 74 tuổi , người đứng từ xa
Nhưng luôn dõi mắt về quê nhà, đau chung nỗi đau
cùng các bạn
Rồi có ngày, tôi cũng sẽ là một con số với anh em
Tôi cũng sẽ có mặt trên đường phố HÀ NỘI, SÀI GÒN
Tôi sẽ trở về
Tôi sẽ có mặt bên cạnh hoặc sau lưng các bạn
Nhưng nếu là trước mặt, thì xin cho tôi xem lại
Hãy tha thứ cho tôi, một lão già xa trời gần đất
Nhưng trong trái tim, mãi mãi là trái tìm VIỆT NAM
LẼ MAI LINH