Thursday, November 12, 2015

Khúc Tình Buồn Hồng Lan - thơ Song Nhị
  

viết cho người học trò của tôi, cô Sinh Viên Sư phạm,
cô giáo dạy cùng trường, vượt biên, mất hút về bên kia thế giới.
Xin đây lời vĩnh biệt:
            Lan nhé, cõi hằng yên nghỉ nhé
            Ngày xanh phấn bảng đã tàn phai




Khi tôi về phố cũ
hoa úa nhạc tình buồn
chân soi tìm dĩ vãng
lòng chùng như hoàng hôn

Khuôn viên chiều trống trải
áo em khuất hút rồi
những màu xanh màu đỏ
cũng buồn như nhau thôi

Ta về ngày quạnh quẽ
hoa phượng nhỏ giọt sầu
cổng sân trường chìm lặng
một thuở đời xôn xao

Khi ta về phố cũ
em xa xăm mây mù
tóc xanh nhoài mỏi mệt
giữa tình em hoang vu

Em đi ngày hoang dã
hương sắc nồng phai phôi
dòng lệ nhòa sóng biển
trên lao đao luống đời

Ta giấu niềm xúc động
mây che phủ cuối trời
em khuất vào cõi nhớ
đóa Hồng Lan trăng trôi.

Sài Gòn 1985
Song Nhị