Xướng Hoạ Thơ - Phương Hà, Hữu Hảo,
Như Thu, Hoàng Vũ, Hoàng Từ
CÔ ĐƠN
Một mình đi giữa phố phường đông
Mà thấy cô đơn nhói cả lòng
Biền biệt người đi không trở lại
Âm thầm kẻ đợi mãi hoài trông
Gió ơi cho gởi niềm tâm sự
Mây hỡi mang giùm nỗi nhớ mong
Nắng tắt, chiều buông, trời chuyển lạnh
Sương rơi hay lệ thấm theo dòng ?
Phương Hà
NHUNG NHỚ
Mưa chiều lắc rắc buổi đầu đông
Tê tái tâm can buốt nhói lòng
Nẻo ấy vui chăng sao chẳng lại
Phương nầy rầu lắm cứ ngồi trông
Thẩn thờ sáng dậy tâm bất động
Quay quắt đêm về dạ mãi mong
Kẻ ở người đi sầu diệu vợi
Bao ngày nhung nhớ lệ tuôn dòng .
Hữu Hảo
DAY DỨT
Ai về chốn ấy suốt mùa đông
Day dứt tim yêu tím cõi lòng
Rời bến thuyền xa… còn quyến luyến
Thương làn môi ấm… vẫn chờ trông
Lá thư dưới gối luôn gìn giữ
Cánh nhạn lưng trời có đợi mong?
Tuyết phủ từng cơn hồn buốt lạnh
Mãi mơ hy vọng nước xuôi dòng.
Như Thu
GẮNG GIỮ
MÌNH
Hằng năm mỗi dạo bước vào đông
Các cụ nhớ cho giữ ấm lòng
Nước ngập tê da ai cũng ngán
Mưa dầm buốt thịt kẻ nào trông
Phòng ngăn cơm áo không cần đợi
Chữa chạy thuốc thầy cứ phải mong
Cố tránh tiết trời gây hại sức
Qua kỳ giá rét ngược xuôi dòng . . .
Hữu Hảo
THA THIẾT
Hởi người đơn chiếc dạ sầu đông
Hãy thấu hiểu cho cõi tấc lòng
Mắt biếc đắm say luôn ngóng đợi
Môi hồng âu yếm mãi chờ trông
Bao ngày mơ mộng niềm mơ ước
Năm tháng dập dồn nỗi nhớ mong
Tiếc nuối khôn nguôi cho cuộc sống
Thiết tha lưu luyến lệ rơi dòng,./.
16-10-2015
Hoàng Vũ
ĐAU THƯƠNG
Sương rơi giá buốt tiết mùa đông
Lạnh lẻo
tâm can cả nỗi lòng
Nệm ấm bao ngày luôn ngóng đợi
Giường êm bấy tháng mãi chờ mong
Cô đơn thổn thức nàng thầm ước
Lẻ chiếc nôn nao thiếp nguyện mong
Một nụ hôn nồng chưa trọn vẹn
Đau thương quặn thắt lệ tuôn dòng
15-10-2015
Hoàng Từ
NGẬM NGÙI
Trời đã chuyển mùa sang tiết đông
Nghe như thôi thúc mãi bên lòng
Lang thang chân bước, tâm vô định
Đăm đắm mắt nhìn, dạ ngóng trông
Tàu đến sân ga không hẹn ước
Người qua phố chợ chẳng chờ mong
Trở về lầm lũi trong sương giá
Thao thức từng đêm lệ thấm dòng
Phương Hà