Tuesday, October 13, 2015

Thơ Xướng Họa - Hoàng Từ, Nhật Hạ, Như Thu, 
                 Sông Thu, Hoàng Vũ










Xướng

TRƯỜNG CẤP 3 NGÀY ẤY 

Mái ấm trường xưa đất Diễn Châu
Tìm thăm ngó mãi biến đi đâu?
Bao nhiêu kỷ niệm còn xanh thắm
Lắm chuyện lưu truyền vẫn đỏ màu
Ngắm chỗ hồi kia thêm luyến nhớ
Nhìn đường thuở ấy lại thêm sầu
Người yêu cuối cấp xây duyên mới (1)
Bạn học giờ đây tóc bạc đầu


Bạn học giờ đây tóc bạc đầu
Sinh con đẻ cái rể cùng dâu
Quên sao duyên cũ đêm không ngủ
Nhớ mãi tình xưa tối thức thâu
Ước hẹn trăm năm rồi lỡ nhịp
Lời trao trọn kíếp vội qua cầu
Đau thương khắc khoải đôi trai gái
Chức nữ - ngưu lang nhỏ giọt ngâu.
                               9-10-2015
                              Hoàng Từ 

(1) Tháng 4-2009 tôi về quê và tìm gặp  người yêu ngày ấy. Hỏi thăm biết được nàng dạy câp 2 của huyện, với 5 người con đã có gia đình, Người con trai đầu cho biết nàng đã đi tu tai ngôi chùa tỉnh  An Giang (!!!)

Họa

TÌNH EM CUỐI CẤP

Mùa hè cuối khóa nhỏ dòng châu
Giã bạn mai nầy gặp lại đâu?
Hà Nội tìm lên bao ước vọng
Thành Vinh bước tới lắm gam màu
Run run tay nắm lòng rung động
Lập bập lời trao mắt vướng sầu
Nào biết Diễn Châu nơi mái ấm
Người xưa lỗi hẹn mối duyên đầu 

Người xưa lỗi hẹn mối duyên đầu
Xếp bỏ sách đèn chịu phận dâu
Đằng chị nông gia ngay sáng sớm
Hướng anh kinh sử tận đêm thâu
Ra trường những tưởng như mong ước
Ghé bậu nào hay lỡ nhịp cầu
Từ đấy dòng đời xuôi ngược mãi
Xót xa hình ảnh vợ chồng Ngâu . . .
                    Nhật Hạ

EM ĐÂU RỒI?

Chân trời góc biển khắp năm châu
Chẳng biết giờ này bậu ở đâu?
Thương mắt long lanh như đẫm lệ
Đọc thư nồng ấm đã hoen màu
Thiết tha mộng tưởng còn vương vấn
Ngây ngất men say khó giải sầu
Man mác trong tim hình bóng ấy
Mấy ai quên được phút ban đầu!

Mấy ai quên được phút ban đầu!
Mê đắm tình trường chốn bể dâu
Thưở ấy hân hoan mong trọn kiếp
Đêm này khắc khoải ví ba thâu
Bâng khuâng nuối tiếc sai cung nhạc
Ray rứt xót xa lỗi nhịp cầu
Nhớ lắm bên người ru giấc mộng
Lòng buồn da diết khóc mưa ngâu
!
                     
  Như Thu

HOÀI NIỆM

Chưa một lần ra đến Diễn Châu
Mà nghe chuyện kể, biết gì đâu!
Thương cô thiếu nữ môi hồng sắc
Kính bậc ni sư áo sẫm màu
Ngơ ngẩn dạo quanh, lòng bối rối
Ngậm ngùi nhớ lại, dạ hoen sầu
Sao dời vật đổi qua năm tháng
Sương tuyết thời gian nhuộm trắng đầu

Sương tuyết thời gian nhuộm trắng đầu
Cuộc đời bãi bể hóa nương dâu
Xưa hoài thao thức từng đêm trắng
Nay lại ngậm ngùi mỗi khắc thâu
Cách trở không vì buồm thiếu gió
Khó khăn nào bởi sóng lay cầu
Dám đâu khuấy động nơi kinh kệ
Đành giấu trong lòng giọt lệ ngâu.
                   Sông Thu

TỰ NHỦ

Ngắm lại trường xưa chốn Diễm Châu
Giờ đây chẳng thấy trách ai đâu
Cuộc đời biến dịch xuyên gang tấc
Vận nước đổi thay chuyển sắc màu
Số phận yêu đương nhiều nghiệt ngã
Tình duyên lận đận lắm ưu sầu
Hởi người có biết đâu là khổ
Mà cứ gieo thêm bạc mái đầu.

Mà cứ gieo thêm bạc mái đầu
Cuộc đời ví tựa bể nương dâu
Nhắc qua tình cũ thầm ngao ngán
Nhớ lại duyên xưa thấm dạ thâu
Những ý nguyện mong trong dự tính
Bao điều thỏa ước chẳng mưu cầu
Yêu đương thích ứng từng hoàn cảnh
Lỡ nhịp tan rồi tự trách "Ngâu".
                          13-10-2015
                         Hoàng Vũ