N ụ Hôn Thu - thơ Phan Nam
Góc phố chiều khẽ chạm
nỗi buồn tanh
Men rêu tình phủ sóng
dòng sông xanh
Lặng phút giây ngắm đời
chiều bình thản
Em xuất hiện trong bộn
bề xúc cảm
Mang hương tình ẩn hiện
làn tóc rối
Gió mùa thu thổi nhẹ
như dẫn lối
Nụ cười duyên qua chiếc
ô không màu
Đóa hoa rơi anh trao
tay mùa thu
Dìu chân bước vào ảo mộng
tình yêu
Tôi và em như hai mà
chỉ một
Mùi hoa sữa ngào ngạt
quấn đôi tim
Phố có em sao thân
thương đến thế
Bến sông Hàn soi bóng
nụ hôn đầu
Vạt nắng chiều chợt tắt
vội có nhớ
Con đò xưa đợi người
dưng trở về…
Đà Nẵng, 18.9.2015