Tuesday, October 6, 2015

Đêm Ở Phà Vàm Cống - thơ Huy Uyên










Buổi xa người đêm qua phà Vàm-cống
bên này sông bến cũ trời mưa
em từ Hà-tiên biển rộng
tôi Châu-đốc về chặng nửa trời khuya .

Tự dưng lòng cớ sao buồn
sông Hậu ngọt tình đôi dòng nước
hai bờ ấm lạnh chút mù sương 
nhớ em tôi nào có nói được .

Người  qua phà chùng buồn câu hát
đêm nghe tiếng đàn tài-tử nghiêng đâu
đò kịp đưa khách về Thất-sơn,Châu-đốc
giọng ai giữa sông khuya nghe quá rầu .

Em gái trên phà rao hàng trái cây
môi cười má hồng mắt láy
khách qua sông nao lòng em có hay
xao xuyến trong tim ai biết mấy .

Tình đôi tám em treo trước ngõ
còn lại đêm khuya nước mắt chạnh lòng
phà đêm nay về chở theo thương nhớ
hỏi lần đầu anh theo em không ?

Em bỏ lại tình Vàm-cống,Mê-kông
xuôi Đồng-tháp cùng bến thuyền, phố chợ
ghe ai chở đầy tôm cá trên sông
từ biệt người em không qua phà nữa .

Em Thới-an mang tim về Bình-lợi
để Long-xuyên mong ngóng chờ ai
mai chiều đứng bên phà chờ đợi
ngó nước trôi theo biển-rộng-sông-dài .

Ai bỏ đi năm tháng nhớ Lấp-vò
đò Cái -dầu neo chèo Vàm-cống
hỏi tình em giờ biết  thương ai
đêm qua Bình-thành chuyến phà  sông lạnh

Huy Uyên