Chiều Qua Tiền Giang - thơ Huy Uyên
Chiều rồi chưa quay lại Gò-công
đường về thôi còn xa lắm
nhạn bay trắng ngợp đầy đồng
vàng nắng mơ phai bông lúa chín.
Thương em nhịp chèo sông Vàm-cỏ
gởi tình ai bên cửa Tiểu đứng trông
nước hai dòng xuôi ra biển cả
em chờ tôi về kịp hội Tân-đông .
Tôi chở tình em theo lộ 50
chim công xưa xa bầy ngày cũ
tội chi lòng em,con gái Me-sor
mưa nắng Tiền-giang dầm cơn nước lũ .
Đợi em cù-lao Ngũ-hiệp
Cai-lậy bên sông giồng đất Long-hồ
nhản lồng ,chôm chôm,cam quít
mắt em lúng liếng ngó đi mô .
Em có kịp không chợ nổi Cái-bè
qua cầu Mỹ-thuận về bến Bắc
gió thổi sáo diều dìu dặt em nghe
thả hồn về miền Tây sông nước .
Mai tôi buồn chia tay Mỹ-lợi
bỏ lại Mỹ-trung thương nhớ một mình
quanh năm dưa leo,khổ qua đầy trái
em còn đi lễ (nhà thờ) Mỹ-trinh .
Thôi xa rồi Tiền-giang, Gò-công
ngồi bên sông khi chiều thay nước
đợi người chưa một lần sang
tội tình chi mà bỏ đi xa được .
(cớ sao trong hai mắt em buồn)
Huy Uyên